Edit: An Tĩnh
Ngày hôm sau là ngày cuối tuần, hơn nữa, vừa vào sáng sớm, ánh nắng đã rất rực rỡ.
Hiếm khi Lục Chẩm Tuyết thức dậy sớm, nhìn ánh nắng mặt trời bên ngoài cửa sổ chiếu vào trong
phòng, tâm trạng sáng sớm của cô cũng rất tốt.
Cô nghe tiếng nói chuyện điện thoại của Lâm Cảnh ở ngoài ban công, cô xuống giường, đi chân trần
đến trước cửa sổ, mở hết rèm cửa sổ ra.
Thời điểm rèm cửa sổ được mở ra, Lâm Cảnh cũng ngẩng đầu lên đúng lúc đó, nhìn về hướng của cô.
Trên người anh vẫn còn mặc áo phông trắng và quần sooc đen rất thoải mái, tóc hơi rối, giống như
vừa mới tỉnh dậy là lập tức ra ban công để nhận điện
thoại.
Lục Chẩm Tuyết mở cửa sổ ra, hai cánh tay mảnh khảnh đặt lên bệ cửa sổ, một tay chống cằm, cười tủm
tỉm nhìn Lâm Cảnh.
Lâm Cảnh vừa nói chuyện điện thoại, vừa đi đến gần cửa sổ, giơ tay lên xoa nhẹ đầu Lục Chẩm Tuyết.
Lục Chẩm Tuyết cười híp mắt, vẫn cứ chống cằm nhìn Lâm Cảnh.
Chính cô cũng không hề phát hiện, khi nhìn Lâm Cảnh, ánh mắt cô luôn sáng rực, cũng chỉ khi nhìn
thấy Lâm Cảnh, ánh mắt cô mới phát ra ánh sáng vui vẻ như vậy mà thôi.
Thích một người, ngay cả ánh mắt và nụ cười cũng không giấu được.
Lâm Cảnh nhìn hình bóng mình trong mắt Lục Chẩm Tuyết, còn mang theo ý cười ngọt ngào, lòng anh trở
nên mềm mại đến rối tinh rối mù.
Bàn tay anh chạm lên gò má của Lục Chẩm Tuyết, ngón cái dịu dàng vuốt ve khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-anh-trai-tim-em/1717511/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.