Edit: An Tĩnh
Lục Chẩm Tuyết bị Lâm Cảnh chọc giận không nhẹ. Khi trở về cô đã tra lại đơn chuyển phát nhanh lần
trước, rõ ràng đã được bảo vệ cửa ký nhận. Cô không tin Lâm Cảnh thật sự không nhận được.
Hơn nữa nếu xem như là không nhận được thì anh cũng không nhất thiết phải đến tìm cô.
Cô nói chuyện này với Tần Hâm, cô ấy cũng thấy rất kì lạ, “Không đúng lắm. Lâm Cảnh nhiều tiền như
vậy, sẽ để ý một chiếc áo sơ mi như vậy sao?”
Lục Chẩm Tuyết nói: “Cậu không nhìn ra à, anh ta đang cố ý nhắm vào mình đấy.”
“Đã nhìn ra.” Tần Hâm gật đầu. Nếu không thì cũng chẳng có lí do gì khác.
Lục Chẩm Tuyết không muốn suy xét rốt cuộc Lâm Cảnh muốn làm gì, cô nói: “Không vấn đề gì, chẳng
phải chỉ là một chiếc áo sơ mi thôi sao, tớ mua cho anh ta một chiếc mới là được.”
Đột nhiên bị cảm bất thình lình như thế nhưng khỏi bệnh cũng rất nhanh. Lục Chẩm Tuyết ở phòng khám
truyền nước một ngày, sang ngày hôm sau đã tốt hơn nhiều. Trong lòng cô nghĩ muốn nhanh chóng giải
quyết chuyện của Lâm Cảnh, không muốn thiếu anh ta bất kì cái gì cả. Vì vậy vào buổi sáng của ngày
kế tiếp, sau khi truyền nước xong, cô đã lập tức lái xe đi đến trung tâm mua sắm để mua một chiếc
áo sơ mi trả lại cho anh, kết thúc chuyện này.
Nhưng vì khi đi cô hơi gấp gáp nên lúc đến trung tâm mua sắm mới nhớ, lần trước cô quên chú ý xem
áo sơ mi của Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-anh-trai-tim-em/1717479/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.