Edit: An Tĩnh
Lâm Cảnh sống đến bây giờ, đây là lần đầu thua trong tay một người phụ nữ.
Anh cũng không có kinh nghiệm giải quyết chuyện của phụ nữ, vẫn là phụ nữ quá phiền toái.
Anh tự nói với mình, cùng lắm cũng chỉ là một người phụ nữ nhiều thủ đoạn mà thôi, xem như nếu anh
thực sự thích, cũng có thể quên rất nhanh. Cả căn phòng chìm trong bóng đêm, anh nằm trên ghế sofa,
nhắm mắt lại.
Vào bữa sáng ngày hôm sau, ông nội Lục vui vẻ nói với ông nội Lâm: “Thị trấn Thanh Dương là một khu
phong cảnh cổ trấn ở thành phố Giang, núi cao nước trong, nơi ăn uống cũng tốt, một lát nữa chúng
ta lên đường, trên đường đi tôi sẽ từ từ giới thiệu cho ông.”
Ông nội Lâm cũng rất hứng thú, liên tục nói: “Thật tốt. Đã rất nhiều năm rồi tôi không được đi lui
đi tới như bây giờ.”
“Vậy không được nha. Chúng ta tuổi càng lớn càng phải ra ngoài vận động, thân thể mới khỏe mạnh
được. Còn sự nghiệp ấy, đã có bọn nhỏ lo rồi, hiện giờ không cần chúng ta nhọc lòng làm gì.”
Ông nội Lâm cười nói: “Ông nói đúng, bây giờ là lúc chúng ta chỉ nên hưởng phúc thôi.”
Hai người đang thảo luận sôi nổi, tài xế từ bên ngoài đi vào, nói: “Lão gia, xe đã chuẩn bị xong,
lúc nào cũng có thể đi được.”
“Tốt tốt tốt.” Ông nội Lục cực kì vui vẻ, vội vàng bảo dì Dương thu dọn hành lí đưa cho tài xế, để
lên xe trước.
Bởi vì chuyến đi này xem như là du lịch ngắn ngày, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-anh-trai-tim-em/1717476/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.