Edit: An Tĩnh
Đinh Húc là cao thủ sửa xe, quả nhiên đúng hai mươi phút sau thì xe đã được sửa xong xuôi.
Anh đóng nắp động cơ xe lại, cười nói: “Được rồi, đã sửa xong!”
Lâm Cảnh đưa tay lấy ví tiền trong túi rồi rút ra mấy tờ một trăm tệ đưa cho Đinh Húc: “Cảm ơn.”
Đinh Húc vội nói: “Không cần không cần, việc nhỏ thôi mà.”
Lục Chẩm Tuyết nhận lấy tiền rồi đưa cho Đinh Húc: “Cái gì mà không cần, đây là anh nên nhận được.”
“Không cần đâu A Tuyết—-“ Giọng nói Đinh Húc trầm đi, lắc đầu với Lục Chẩm Tuyết.
Cô vẫn cứ mặc kệ, dứt khoát nhét tiền vào trong túi áo của Đinh Húc: “Cầm đi, bà nội anh đi khám
bệnh không cần tiền sao?”
Đinh Húc hơi ngượng ngùng, anh duỗi tay nhận lấy một trăm tệ tượng trưng, còn lại đều trả cho Lục
Chẩm Tuyết: “Một trăm là đủ rồi, cũng không tốn quá nhiều công sức.”
“A Tuyết, xa đã sửa xong rồi hả?” Vừa nói, mẹ Lục vừa đi từ trong nhà ra. Lục Chẩm Tuyết quay đầu
lại nói: “Đã sửa xong xuôi rồi mẹ ạ.”
Mẹ Lục đi từ trong sân ra, nói với Đinh Húc: “Tiểu Đinh, thật làm phiền cháu quá, đã ăn cơm trưa
chưa, trong nhà có cá hấp, cháu đến ăn đi.” Đinh Húc vội nói: “Không cần đâu dì, bà nội cháu đang ở
nhà rồi.”
Mẹ Lục quan tâm hỏi thăm: “Gần đây thân thể bà nội cháu có tốt không?” Đinh Húc nói: “Tốt hơn một
chút so với lúc trước ạ, cảm ơn dì.”
“Tối nay dì sẽ đến thăm bà nội cháu nhé!” Mẹ Lục nói.
“Vâng, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-anh-trai-tim-em/1717470/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.