Edit: An Tĩnh
Hai ngày trước Lâm Cảnh đến Giang Thị công tác, vừa ra tới trước cửa đã bị ông nội gọi lại, bảo anh
thuận tiện thì đến thăm Lục gia một chuyến.
Ông nội và ông cụ Lục là tình cảm đồng đội vào sinh ra tử, quan hệ lúc trẻ rất tốt. Năm đó Lục Chẩm
Tuyết sinh ra, trưởng bối hai nhà rất hung phấn, nên đã bàn bạc để hai đứa trẻ làm thân với nhau.
Nhưng năm tháng như thoi đưa, thoáng nhắm mắt một cái đã hơn hai mươi mấy năm. 23 năm trước, Lục
gia chuyển đến Giang thị, khoảng cách trở nên xa vời, mọi người đều bận rộn với sự nghiệp riêng và
gia đình, liên lạc với nhau cũng ít hẳn đi.
Về phần lúc ấy đùa giỡn định ra hôn ước của hai đứa cháu cũng sớm đi vào quên lãng.
Hai ngày trước, ông nội anh tìm được cuốn album ảnh, mới bỗng nhiên nhớ đến ông bạn mình sắp đến 80
tuổi, nên ông gọi điện sang hỏi thăm, hai người hàn thuyên lại những năm tháng tuổi trẻ, lại nhớ
đến hôn ước của hai đứa cháu tronng nhà.
Đúng lúc hai người đều độc thân, nên quyết định để bọn trẻ gặp mặt nhau một lần.
Lâm Cảnh vừa ra đến cửa mới được ông nội thông báo cho việc này, hơi không vui, nói: “Bây giờ vẫn
còn có loại chuyện này ạ?”
Ông nội nói: “Tại sao lại không có? Trai chưa vợ gái chưa chồng, lại có sẵn hôn ước từ trước, ông
thấy rất thích hợp.”
Lâm Cảnh khá phản cảm với loại phong kiến ép duyên này, anh lười tranh luận với ông nội, cầm lấy
đồng hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-anh-trai-tim-em/1717467/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.