Lúc Thẩm Trầm cùng Ninh Tiểu Tinh đến bệnh viện, Thẩm Địch vẫn chưa tới. Anh ta ở nước ngoài học bồi dưỡng, hiện giờ đang vội vàng trở về. Thẩm Quân ôm Thẩm Nhược đã khóc đến sưng húp cả mắt ngồi trên ghế, nhỏ giọng dỗ dành cô bé. Chị Thẩm một mình đứng trước cửa phòng phẫu thuật.
“Sao rồi?”, Thẩm Trầm hỏi.
“Vẫn đang phẫu thuật.”, chị Thẩm nói. Nhìn chị vẫn vô cùng bình tĩnh, chẳng khác lúc bình thường là bao, nếu không nhìn vào đôi bàn tay đang run rẩy nắm lấy chiếc túi xách, “Không phải lo, chắc chắn không có chuyện gì đâu.”
Giọng điệu của đầy tính khẳng định, thậm chí trên mặt chị còn hiện một nụ cười rất điềm nhiên.
Ninh Tiểu Tinh không biết sự chắc chắn này từ đâu mà có.
Thẩm Nhược lại khóc. Chị Thẩm liền ngồi xuống ghế bên cạnh, bế Thẩm Nhược sang đùi mình rồi ôm cô bé vào lòng, “Nhược Nhược đừng sợ, mẹ ở đây mà.”
Thẩm Nhược khóc thút thít, vừa chớp mắt một cái, hai hàng nước mắt lại lăn dài.
Chị Thẩm lau nước mắt cho cô bé, dịu dàng nói, “Bố không sao đâu, mẹ bảo đảm.”
Thẩm Nhược mím miệng, gật đầu, tựa vào lòng chị Thẩm nhỏ giọng gọi mẹ.
Không lâu sau, một vài người thân và đám cán bộ cấp cao của công ty cũng đến, ai nấy đều vô cùng bất an, thậm chí còn có người tỏ ra lo lắng cho công ty. Tiếng bàn tán ngày càng to, mỗi lúc một ồn ào.
“Được rồi!”
Tiếng nói vang lên đột ngột khiến tất cả mọi người im bặt.
Chị Thẩm giao Thẩm Nhược cho Thẩm Quân, chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-anh-mot-vi-sao/732428/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.