Thẩm Trầm gật đầu, rồi lại đưa mắt nhìn Đậu Nhỏ.
Anh nhét món đồ chơi vừa mới mua về vào tay Đậu Nhỏ. Con bé dùng cả hai tay cầm, một ngón tay vô tình lọt vào lỗ hổng ngoài mặt món đồ, nó liền mở to hai mắt, nghiêng đầu nhìn, như thể đang nghiên cứu xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy.
Thẩm Trầm khẽ bật cười. Đậu Nhỏ của anh thông minh thật đấy.
Phương Lệ Kỳ lân la lại gần Thẩm Trầm, “Đậu Nhỏ đáng yêu quá.”
Thẩm Trầm chỉ “ừ” một tiếng chứ không nói thêm gì nữa.
Phương Lệ Kỳ lại nói: “Trông con bé giống anh, xinh quá đi mất.”
Thẩm Trầm chỉ cười, vẫn không nói gì.
Người chỉ quen Thẩm Trầm sẽ cảm thấy Đậu Nhỏ giống bố, mà người chỉ quen Ninh Tiểu Tinh, lại thấy con bé giống mẹ. Trên thực tế, Đậu Nhỏ có cái trán, đôi mắt và cái mũi giống bố, còn cái miệng và cằm thì lại giống mẹ.
“Hồi trước, lúc bọn em còn đang học cấp Ba, đọc được những tin về anh rể ở trên mạng, bọn em đều tấm tắc khen anh đẹp trai.”
Thẩm Trầm hơi nghiêng đầu, nở một nụ cười khó hiểu, “Thật không?”
“Thật ạ.”, Phương Lệ Kỳ cúi đầu vẻ thẹn thùng, sau đó lại ngẩng phắt lên nhìn Thẩm Trầm chằm chặp, cô ta khẽ cắn môi, “Thiếu nữ mới lớn mà, đều thích mộng mơ. Anh rể là người tình trong mộng của rất nhiều đứa bọn em đấy.”
Thẩm Trầm lại cười, đưa ngón tay ngoắc vào món đồ chơi rồi nắm lấy tay Đậu Nhỏ, cùng con bé chơi đùa.
Phương Lệ Kỳ nhẹ nhàng tiến đến rồi ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-anh-mot-vi-sao/732422/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.