Trong xe thoáng im lặng. Thẩm Trầm cũng bất giác ngoảnh lại nhìn ra phía sau, đương nhiên là không nhìn thấy người đàn ông kia. Ông ta đi chậm như vậy, không thể nào đuổi theo nhanh thế được.
“Muốn quay lại xem thế nào không?”
Ninh Tiểu Tinh ngẩng mặt, hơi đăm chiêu một lát rồi lắc đầu.
Thẩm Trầm biết Ninh Tiểu Tinh không có cảm giác lâu ngày gặp lại người thân với ông cậu này, đương nhiên sẽ không khuyên cô.
“Ừm, mình đi ăn.”, anh nhả chân phanh, đạp chân ga, từ từ đi tiếp về phía trước.
Bỗng Ninh Tiểu Tinh nói: “Vẫn cứ… quay lại xem thì hơn.”
Năm đó, cậu của Ninh Tiểu Tinh không quan tâm đến tình thân, quả thật khiến lòng Ninh Tiểu Tinh nguội lạnh, nhưng bất kể nói thế nào, ông ta dù gì cũng đã cho cô năm nghìn tệ, so với ông chú vắt cổ chày ra nước thì vẫn tốt hơn một chút.
Vì một chút thiện ý không đáng kể đó, Ninh Tiểu Tinh quyết định quay trở lại.
Đi một đoạn không xa đã trông thấy người đàn ông ấy. Trước luồng sáng chói lòa của hai bóng đèn pha, người đàn ông dừng lại, híp mắt, nhưng vẫn nhìn chăm chú vào thân xe.
Cách một tấm kính, Ninh Tiểu Tinh nhìn chằm chằm vào mặt người đàn ông kia, càng nhìn càng có cảm giác đó là cậu mình.
Cô mở cửa xuống xe.
Thẩm Trầm vội vàng xuống theo, bước nhanh mấy bước đến ôm vai cô, cùng cô đi đến phía đối diện.
Dưới ánh đèn đường, người đàn ông khom lưng, lẳng lặng nhìn hai người, môi mấp máy, “Tiểu… Tiểu Tinh? Cháu là… Tiểu Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-anh-mot-vi-sao/732411/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.