Phan Khánh Tường vẫn còn phấn khởi nói ở đầu dây bên kia, “Không ngờ người nhà họ Thẩm lại nhận lời. Nhưng mà đây là chuyện tốt, đến hôm đấy, thầy sẽ đánh tiếng với mấy người bên cạnh.”
Ninh Tiểu Tinh đáp, “Vâng ạ.”
Tại sao Thẩm Chí Lễ lại muốn đến? Định thị uy với cô sao? Định nói với cô là, cho dù cô biết thì đã sao, chẳng phải là cũng không làm được gì à?
Anh ta không sợ cô hạ độc giết chết anh ta à?
…
Họp xong, Thẩm Chí Lễ giữ một mình Thẩm Trầm lại.
“Tối nay ăn cơm với tôi đi.”
Thẩm Trầm đáp: “Tối em có việc rồi.”
Thẩm Chí Lễ khẽ cười, “Đi với bạn gái à? Sao, định khi nào thì cưới?”
Sắc mặt Thẩm Trầm hơi tối lại, “Cô ấy biết rồi.”
Thẩm Chí Lễ cụp mí mắt, day sống mũi, thoáng tỏ vẻ tiếc nuối, “Không khéo rồi, tôi vừa mới nhận lời tham dự tiệc tốt nghiệp của cô ấy.”
Rất có khả năng sẽ là em dâu tương lai, vốn có chút thành ý, nhưng giờ xem ra lại như là thị uy.
“Vậy giờ anh có thể từ chối bên đấy.”
Thẩm Chí Lễ mỉm cười, “Không cần thiết. Hay là, chú muốn khuyên tôi từ chối?”
Gương mặt Thẩm Trầm có nhiều nét giống mẹ hơn, mà Thẩm Chí Lễ, từ cách giơ tay nhấc chân đều có bóng dáng của Thẩm Tái Hậu… quen ở vị trí cao, ẩn sau vẻ ngoài được giáo dục một cách hoàn hảo là sự ngạo nghễ mơ hồ.
Thẩm Trầm để một tay lên mặt bàn, ngón tay khẽ gõ nhịp.
“Không. Em biết bên đấy muốn mời anh từ trước rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-anh-mot-vi-sao/732398/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.