Phan Lâm vốn đang cùng bạn trai Văn Trạch đi dạo phố, nửa đường thì anh nhận được điện thoại của công ty gọi về sửa Bug[1]. Cô nàng đi dạo một mình thêm một lát, cảm thấy nhàm chán nên đành quay về nhà.
Vừa về đến nhà thì điện thoại réo chuông.
“Tiểu Tinh.”
Giọng Ninh Tiểu Tinh rất nhỏ, nghe có vẻ như tâm trạng đang không tốt.
“Chị Lâm, có nhà không?”
“Có. Sao đấy?”
“Em sang tìm chị.”
Lúc Ninh Tiểu Tinh đến, dáng vẻ của cô khiến Phan Lâm hoảng hồn, hệt như trái cà chua bị sương mai, như con gà bị bệnh dịch.
“Sao thế?”
Ninh Tiểu Tinh không hé răng, ngồi đờ đẫn trên sô pha.
Phan Lâm rót cho cô một cốc nước, rồi ngồi xuống cạnh Ninh Tiểu Tinh.
“Làm sao thế này? Cãi nhau với Thẩm Trầm à? Không đến mức đấy chứ, em u mê cậu ta như thế cơ mà, sao lại… Thôi được rồi, Tiểu Tinh, em đừng khóc mà!”
Luống cuống rút ra mấy tờ khăn giấy, Ninh Tiểu Tinh không nhận, Phan Lâm đành phải lau mặt cho cô.
Ninh Tiểu Tinh ngả đầu vào vai Phan Lâm, lẳng lặng khóc không thành tiếng.
Một lát sau, rốt cuộc Ninh Tiểu Tinh cũng bình tĩnh lại. Cô ôm hai đầu gối, cúi đầu, giọng khàn khàn, “Chị Lâm, em không muốn thử với Thẩm Trầm nữa.”
Ninh Tiểu Tinh khó chịu như vậy, Phan Lâm vừa nghe xong câu đó, phản ứng đầu tiên là cực kỳ vui mừng.
“Nên thế lâu rồi, tại em cứ cố chấp, không phải cậu ta thì không chịu thôi. Nghe chị, đá bay Thẩm Trầm đi, bắt đầu đi xem mặt, gặp nhiều mới nhanh quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-anh-mot-vi-sao/732392/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.