Đây rõ ràng là giọng điệu đùa giỡn.
Thẩm Trầm mà cũng biết nói đùa sao? Ninh Tiểu Tinh cảm thấy cực mới lạ. Từ lúc quyết định bắt đầu lại một lần nữa, Thẩm Trầm luôn cho cô thấy một mặt rất khác của anh.
Cô cong khóe môi, khẽ cười hỏi: “Khác nhau sao?”
Đôi mắt đen láy của Thẩm Trầm ánh lên sự vui vẻ, “Ừ, không giống nhau. Ngày trước đều là em quyết định, nếu…”, anh nắm lấy một bàn tay cô, khẽ siết lại, “Nếu là bạn gái anh, anh thích được tự vào bếp hơn.”
…
Cả đêm Ninh Tiểu Tinh không sao ngon giấc, hai mắt còn chưa hết sưng giờ lại thêm một bọc quầng thâm.
Lên tầng, cô cố tình không mang chìa khóa mà ấn chuông cửa.
Thẩm Trầm ra mở cửa, vừa nhìn thấy cô đã bật cười, “Không ngủ được à?”
“Đâu có.”, Ninh Tiểu Tinh vẫn mạnh miệng.
Thẩm Trầm không hỏi thêm, lùi lại cho cô đi vào. Anh mặc quần áo ở nhà, một tay cầm xẻng nấu ăn, trên người đeo chiếc tạp dề hoa màu hồng nhạt.
Ninh Tiểu Tinh muốn cười nhưng lại cắn môi cố nhịn, cuối cùng vẫn không nhịn được.
“Cười gì?”
Ninh Tiểu Tinh lảng sang chuyện khác, “Anh nấu gì đấy?”
“Bánh trứng gà. Hồi nhỏ anh làm bánh trứng gà là ngon nhất đấy.”
Rõ ràng chỉ là một câu bình thường, nhưng Ninh Tiểu Tinh lại cảm thấy vô cùng dễ nghe, không kiềm chế được lại nhoẻn miệng cười.
“Còn gì nữa không? Không phải là hết rồi đấy chứ?”
Thẩm Trầm dẫn cô vào phòng bếp.
“Cháo sườn.”
“Cháo sườn?”, Ninh Tiểu Tinh lại cười, “Mới sáng ngày ra đã ăn phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-anh-mot-vi-sao/732389/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.