Hiển nhiên là Thẩm Trầm rất sửng sốt.
“Sao thế? Xảy ra chuyện gì rồi?”
Ninh Tiểu Tinh định quay đầu lại nhưng Thẩm Trầm đã nhanh hơn một bước, anh xoay người, nắm lấy cằm cô.
“Rốt cuộc là làm sao thế?”
Ninh Tiểu Tinh không tránh được, đành mặc kệ anh, nước mắt lưng tròng, cô thút thít, “Không sao cả, tôi sắp đến tháng. Cậu đừng quan tâm đến tôi, cứ đi ăn đi.”
Thẩm Trầm làm mặt lạnh, hơi buông lỏng tay, dùng ngón cái lau nước mắt cho cô.
“Nói thật nào.”
Ninh Tiểu Tinh bị giọng điệu ra lệnh của anh chọc tức. Cô hất tay anh ra.
“Tại sao tôi phải nói thật với cậu? Thẩm Trầm, cậu chưa bao giờ nói chuyện của cậu cho tôi biết, tại sao tôi lại phải nói chuyện của tôi với cậu? Cậu là gì của tôi chứ?”, liên tiếp mấy câu hỏi, Ninh Tiểu Tinh càng nói càng kích động, gần như sắp phát điên, “Tại sao tôi phải nghe theo cậu? Cậu nghĩ cậu là ai hả!”
Thẩm Trầm ngồi im, chỉ khẽ nhếch môi, không nói được lời nào.
Lúc nào anh cũng vậy.
Cảm giác bất lực nặng nề dội vào lòng cô, Ninh Tiểu Tinh dần tỉnh táo lại. Cô hít mũi, dùng sức lau mặt thật mạnh.
“Thẩm Trầm, chúng ta kết thúc đi.”
Rốt cuộc gương mặt Thẩm Trầm không chỉ còn vẻ lạnh lùng, có vẻ như anh đang cảm thấy khó hiểu.
Ninh Tiểu Tinh cắn chặt môi dưới, “Cậu đã từng giúp tôi, tôi rất cảm kích. Nhưng tôi không muốn làm bạn giường với cậu nữa. Hai chúng ta kết thúc thôi.”
Không yêu thì không yêu, cô chấp nhận.
Có vẻ Thẩm Trầm hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-anh-mot-vi-sao/732378/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.