Căn phòng còn im ắng hơn ban nãy.
Tất cả mọi người đều trợn mắt há miệng, bao gồm cả Ninh Tiểu Tinh.
Thẩm Trầm thì lại cười, vẻ tươi cười điềm nhiên như mang theo cả sự dịu dàng.
“Còn giận à? Nhiều người thế này, nể mặt anh một chút đi, nhé?”
Ninh Tiểu Tinh vẫn chưa lấy lại được tinh thần.
Thẩm Trầm than nhẹ một tiếng rồi đứng dậy, thấp giọng bảo Lý Thanh Vũ đổi chỗ, sau đó ngồi vào cạnh Ninh Tiểu Tinh. Anh nhẹ nhàng vuốt tóc cô, bàn tay nhân thể đặt lên vai cô, kéo cô vào lòng.
“Ngại quá, cãi nhau, để mọi người chê cười rồi.”
Rốt cuộc mọi người cũng được “giải huyệt”, ai nấy đều nhìn họ với đủ loại ánh mắt.
Lý Thanh Vũ mím môi, cô ta cảm thấy hẳn là nên cười một chút để tỏ phong độ, nhưng lại không cười nổi.
Còn Thang Miêu, ánh mắt lại phức tạp hơn cả cô ta.
Lớp phó học tập nhỏ giọng kêu lên: “Hai người ở bên nhau à?”
Thẩm Trầm khẽ cười: “Bất ngờ lắm sao?”
Lớp phó học tập gãi gáy, cười ngây ngô: “Có một chút. Nhưng mà… mà hình như…”
Ninh Tiểu Tinh cực khổ theo đuổi Thẩm Trầm như vậy, cuối cùng cũng đã thành công ư? Vậy nên thật sự là có chí ắt làm nên sao?
Có một cậu bạn hỏi, “Vãi, tôi thật sự không ngờ đấy. Hai cậu ở bên nhau từ khi nào thế?”
“Được một thời gian rồi.”
Vẻ kinh ngạc vẫn hiện rõ mồn một trên gương mặt mọi người.
Nhớ năm đó, việc làm ăn của bố Ninh vẫn chưa lụn bại, Ninh Tiểu Tinh là một cô nàng tiểu thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-anh-mot-vi-sao/732375/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.