Anh lại một lần nữa vì cô mà, mất đi lí trí.
————————————————
—— “Không được.”
Chất giọng trầm thấp khàn khàn, từ khúc cua vọng vào con hẻm nhỏ yên tĩnh, như là ác ma đi ra từ địa ngục, trong sắc thái âm u mang theo hơi thở lạnh lẽo đến đáng sợ.
Đột nhiên xuất hiện trả lời khiến những người có mặt ở đây đều sững sờ.
Trương Mạn nghe được âm thanh quen thuộc thì kinh ngạc quay đầu lại.
Dưới ánh đèn tù mù là những chiếc lá vàng phủ kín mặt đất, tại một khoảng cách không tính là xa, cậu thiếu niên từ tốn đi tới, tiếng bước chân trầm ổn rõ ràng. Cất đi giọng điệu hờ anh như thể biến thành người khác, chỉ còn lại khí chất âm u lạnh lùng.
Anh bước từng bước đi đến nắm chặt lấy tay cô không buông, khẽ dịch người về phía trước che chắn, bảo vệ cô ở phía sau.
Trương Mạn lo lắng bắt lấy tay anh, lòng bàn tay cô ướt nhẹp mồ hôi, song khoảnh khắc được bàn tay to lớn khô ráo của anh nắm lấy, thì cảm giác dính dáp mồ hôi vì căng thẳng đã giảm đi rất nhiều
Cô nghiêng đầu ngắm gò má anh, gương mặt cậu thiếu niên tranh tối trong bóng đêm khiên cô không nhìn rõ biểu cảm. Nhưng chỉ cần nghe giọng nói mới vừa rồi của anh là trái tim cô lại lập tức run rẩy.
Anh đang tức giận.
Cậu thiếu niên mang dáng vẻ côn đồ thấy có người đi tới bất bình dùm thì nhanh chóng lấy khí thế ông đây rồi từng bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-anh-anh-duong-am-ap/3006665/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.