***
Rất nhanh phim chụp đã được in ra, Trương Mạn cùng đi vào, ngồi một bên nghe bác sĩ phân tích.
“Khớp xương của tay trái bị nứt, cần phải bó thạch cao để cố định, không thể vết nứt bị lệch thêm. Khoảng thời gian này chú ý không nên sử dụng tay trái làm bất cứ việc gì. Người còn trẻ như mấy đứa sức khỏe tốt, chỉ cần tĩnh dưỡng vài tuần là lành lặn thôi. Cũng may cánh tay bị thương là tay trái đó, không ảnh hưởng tới việc chép bài.”
Lý Duy nghe thấy phải bó thạch cao thì lập tức chau mày, mở miệng muốn từ chối nhưng lại bị Trương Mạn giành nói trước.
Tốc độ nhả chữ của cô gái nhanh hơn lúc bình thường một chút: “Bó, bó, bó càng dày càng tốt ạ.”
Bó thạch cao, đối với đời sống sinh hoạt của một người sẽ rất bất tiện, cô lo lắng anh lại giống như kiếp trước, lựa chọn gắng gượng chịu đựng.
Bác sĩ bị cô chọc cho phì cười: “Bạn học nhỏ, thạch cao không phải bó càng dày là tốt đâu.”
Trương Mạn biết mình phạm vào sai lầm thông thường nên có hơi ngượng ngùng cúi thấp đầu, đảo mắt nhìn Lý Duy đang ngồi bên cạnh.
Ánh mắt cậu thiếu niên dừng ngay trên đỉnh đầu cô, không có tiêu cự, nhưng cũng may anh không thốt ra lời phản bác.
Quá trình bó thạch cao diễn ra rất nhanh, đại khái mười phút sau Lý Duy mang theo một cánh tay dày đặc thạch cao đi ra, trên cổ có một cái dây đeo, trông sao cũng thấy buồn cười cả.
Trương Mạn nhìn gương mặt không chút cảm xúc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trao-anh-anh-duong-am-ap/1117404/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.