Tần Kiến Phong sáng hôm sau tỉnh dậy đã hài lòng với nữ nhân bên trong lòng mình. Lục Thiên Phi xinh đẹp không chút son phấn, làm rúng động trái tim của nam nhân cứng nhắc.
- Bà xã đại nhân, dậy thôi em.
- Ưm... để em ngủ... em đang rất mệt.
- Hửm? Mệt lắm sao?
Lục Thiên Phi mở mắt ra nhìn tên chồng khốn khiếp của mình. Cô liếc xéo cậu ôm eo ngồi dậy, vừa xoa eo lại vừa cằn nhằn.
- Anh có biết thương hoa tiếc ngọc là gì đâu, ức hiếp em.
- Cái gì mà ức hiếp, con người em đúng là...
- Đúng là cái gì?
Tần Kiến Phong nhếch nhẹ môi đưa tay kéo cô nằm xuống giường, vòng tay rộng lớn vươn ra giam lỏng cô trong lòng ngực rắn chắc.
- Chẳng phải đêm qua em đòi anh sao?
- Ai đòi chứ, em mới là không có.
- Aaa, vậy anh nghe nhầm ư? Đêm qua có một giọng nữ nhân nói với anh rằng muốn thêm...
Không để Tần Kiến Phong nói thêm, Lục Thiên Phi đã nhanh tay bịt miệng cậu lại. Lúc thăng hoa cô đúng là có nói mấy lời xằng bậy... nhưng cậu cũng nên biết giữ mặt mũi cho cô trước người đọc chứ. Ai đời chồng lại cứ thích vén áo vợ cho người xem lưng như vậy. Kiến Phong khẽ cười gỡ tay cô ra khỏi miệng mình, yêu thương vén gọn mái tóc dài qua mang tai.
- Mệt lắm không?
- Ừm, rất mệt.
- Hay anh gọi cho Hàn Võ Ngôn, xin phép để em nghỉ một ngày nhé?
- Không cần đâu... em ngủ thêm một chút nữa sẽ dậy ngay.
- Vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-xa-toi-ra-mot-chut/978200/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.