Vừa đến Nam Thành không lâu, Hạ Thanh Từ đánh thức Tạ Bệnh Miễn, hỏi hắn: "Hôm qua ngủ không ngon à?"
"Không ngon." Tạ Bệnh Miễn ậm ừ, lững thững theo sau cậu ra khỏi ga tàu.
Nam Thành ấm hơn Khang Thành một chút, do nằm ở phía Nam, không khí cũng không hanh khô như ở Khang Thành. Hạ Thanh Từ nhìn Tạ Bệnh Miễn ngáp ngắn ngáp dài, bèn nói: "Về phòng ngủ đi."
Hôm trước Tạ Bệnh Miễn đã bàn bạc với Hạ Thanh Từ và đã đặt phòng khách sạn. Hạ Thanh Từ nhìn vào địa chỉ, hình như không xa lắm.
"Không buồn ngủ nữa rồi." Tạ Bệnh Miễn nói: "Tuế Tuế, ngày mai nơi bọn mình muốn đi có xa lắm không?"
"Phải đi xe." Hạ Thanh Từ trả lời: "Mất hơn một tiếng."
Nghe vậy cũng khá xa.
Hai người họ đến khách sạn, Hạ Thanh Từ hôm trước đã chuyển tiền cho Tạ Bệnh Miễn, nhưng rõ ràng chi phí của khách sạn này còn cao hơn nhiều, ước chừng phải gấp bốn năm lần số tiền mà cậu đã chuyển.
Đến quầy lễ tân nhận thẻ phòng, tổng cộng hai thẻ, cậu và Tạ Bệnh Miễn mỗi người một phòng, ở ngay cạnh nhau.
Hạ Thanh Từ dùng thẻ phòng mở cửa, bên trong là một chiếc giường lớn, đặt đồ đạc xuống, kiểm tra lộ trình, sáng mai sẽ phải dậy sớm để đi.
Vừa thả đồ xuống thì đã có người gõ cửa phòng của Hạ Thanh Từ, cậu đoán được là ai, liền đi tới mở cửa, Tạ Bệnh Miễn bước vào.
"Tuế Tuế, ngày mai đi thăm mẹ em, anh có cần mua gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-xa-nam-than-co-chap/3551052/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.