Tôn Nguyệt Tuyết nghiêng đầu, hơi nghiêng đầu nhìn vào một cái bình phacà phê rất đơn giản nhưng nếu không để ý kĩ sẽ không thấy nó được cáchtân có thêm một chức năng xay nhuyễn hạt cà phê. Cái bình pha cà phê này căn bản là phải tự thiết kế, mà theo nàng suy đoán thì nam nhân kia làchủ nhân của cửa tiệm này đi. Vậy thì nam nhân đó quả là một Barista cótay nghề vô cùng cao. Nếu không muốn nói là chuyên nghiệp
Nàng nhìn chăm chú, đôi mắt hơi sáng lên, nam nhân kia đang lau ly cà phê,cũng để ý tới nàng, thấy nàng chú ý tới bình pha cà phê mà hắn tự thiếtkế thì trong mắt hơi lóe lên tia sáng nhỏ.
"Anh cứ cho tôi một ly cappuccino là được" Tôn Nguyệt Tuyết mỉm cười đưa tay chống cằm, hơi dò xét nam nhân này nhưng cũng nhanh chóng xoay mặt đi.Chợt một con vật lông xù nhảy vào lòng nàng, nàng hơi giật mình nhìn thì đó là một con mèo con lông xù giống mèo ba tư màu trắng đang ve vẩyđuôi. Nàng hơi giật khóe miệng, cai này là sao?
"À, đó là thú nuôi của tôi, nếu em thấy phiền để nó xuống là được" Nam nhân mỉm cười nói lời xin lỗi, đôi mắt màu trà sâu thẳm lúc nào cũng đềumang vẻ gì đó rất dịu dàng nhưng khiến người ta không dám nhìn thẳng
"Không sao, thật ra tôi cũng không thấy phiền lắm" Tôn Nguyệt Tuyết đưa tayvuốt bộ lông của tiểu miêu, khuôn mặt vốn lạnh nhạt đã hơi dịu dàng.Nàng luôn thích những động vật ngoan ngoãn như vậy. Tiểu miêu không biết là vì sao mà rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-xa-nam-chu-ta-muon-lam-nhan-vat-quan-chung/180762/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.