Thiên Mặc Thần bán khỏa thân phần trên, cầm theo cái áo sơ mi màu trắng rồi nhớ lại lời chỉ dẫn của tên nhóc vừa nãy để đến nhà tắm, kì thật hắn là một người mắc bệnh sạch sẽ, lúc đầu hắn không định làm phiền người ta như vậy nhưng mà dì Lâm lại tỏ vẻ không sao, tên nhóc ấy lại như hiểu ý hắn, quyết lôi hắn đi tắm cho bằng được. Hắn hôi tới vậy sao?
Thiên Mặc Thần thở dài, đưa cánh tay lên ngửi, cũng không có bốc mùi, sao mà tên nhóc ấy lại nằng nặc đanh đá bắt hắn đi tìm, hắn xin thú nhận đây là lần đầu tiên có người lạ mặt lại làm ra bộ dáng lợn chết không sợ nước sôi với hắn, thôi bỏ đi, hắn không chấp trẻ con
Tôn Nguyệt Tuyết thì tung tăng vui vẻ vì đã quăng được mỹ nam vào nhà tắm, nàng trước giờ rất giỏi nhìn mặt đoán tâm trạng cho nên có thể thấy được mỹ nam rất muốn đi tắm nhưng lại không tiện, ài da, muốn còn làm bộ. Nàng đành phải mặt dày đanh đá để thỏa mãn ước mơ của mỹ nam thôi. Nàng rất tốt rất lương thiện a!
Tôn Nguyệt Tuyết cầm một sợi dây bằng vải màu đen, buộc mái tóc của mình cao gọn gàng rồi khởi động tay chân. Nàng là đứa bé ngoan nên hiểu đạo lý 'muốn ăn phải lăn vào bếp', cho nên tự mình đi nướng đồ mới là chính đạo, cứ để dì Lâm nướng, nàng ăn không thì thật có lỗi với lương tâm của nàng. Vả lại nàng cũng cần kiểm chứng lại khả năng nấu ăn của nguyên chủ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-xa-nam-chu-ta-muon-lam-nhan-vat-quan-chung/180754/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.