Lục An Nguyệt trong lúc chờ cửa mở, không khỏi có chút suy nghĩ, cửa mở lâu như vậy, lỡ tang thi ập đến thì không lẽ bị xé xác sao? Thiện tai thiện tai a! À mà đúng rồi, nàng cũng đã lên level 5, có lẽ đã có bảng nhiệm vụ.
Lục An Nguyệt hí hửng mở nhiệm vụ, nhưng 1 giây...2 giây...3 giây...Và nó đó! Bảng nhiệm vụ không hề có, yeah!
"Này này Tiểu Lam, không phải đáng lẽ level 5 là có thể làm nhiệm vụ rồi sao?" Lục An Nguyệt véo lỗ tai của Lục Minh Lam, rất chi là không có hình tượng bĩu môi. Không phải khi nãy nàng đã lên level 5 rồi sao? Nhiệm vụ của nàng đâu oa!
"A! Chủ nhân, nhẹ tay một chút, ngài không biết chữ thương hoa tiếc ngọc viết làm sao sao?" Lục Minh Lam cũng bĩu môi, đem đôi mắt to tròn ngây thơ nhìn nàng ra vẻ rất vô tội, bé có biết gì đâu nha!
"Hừ, không phải tiểu tổ tông nhà người thần thông quảng đại sao? Ân, còn không mau xem xem sao giờ ta vẫn không được làm nhiệm vụ" Lục An Nguyệt không cho là đúng, liền áp chế thương tiếc trong lòng, lực đạo ở tay tăng mạnh, hiển nhiên là khiến Lục Minh Lam nhà ta đau đến muốn mau nước mắt.
Lục Minh Lam thầm đem máy chủ liệt vào danh sách đen, vì cái máy chủ vô trách nhiệm bỏ sót chủ nhân mà bé bị véo lỗ tai, thật đáng giận! Bé phải khiển trách một phen mới được!
Thật ra Lục An Nguyệt không hề biết anh em họ Bạch đã động tay động chân mở cho nàng một con đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-xa-nam-chu-ta-muon-lam-nhan-vat-quan-chung/1533781/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.