Ngày hôm sau Diệp Hàm Tranh chuẩn bị xin nghỉ với giáo viên, lúc xuống lầu quản gia đưa cho cậu một cái túi du lịch, Diệp Hàm Tranh hỏi: “Cái gì đây ạ?”
Quản gia nói: “Là những thứ cần thiết khi ra ngoài, có một ít đồ ăn và quần áo để thay.”
Thời gian học tập một tuần, quản gia nghĩ rất chu đáo, còn chuẩn bị la bàn và đèn pin, Diệp Hàm Tranh nói: “Cảm ơn chú, nhưng cậu chủ không muốn đi, cho nên cháu cũng không đi.”
Quản gia nói: “Lần này không cần.”
Diệp Hàm Tranh kiên trì lắc đầu: “Cậu chủ không đi cháu cũng không đi, cháu ở lại với cậu ấy.”
Quản gia đưa vali tới tay cậu, cười nói: “Nhưng cậu chủ cũng đi mà.”
Diệp Hàm Tranh kinh ngạc: “Đi… đi lúc nào?”
Quản gia nói: “Thừa dịp cháu vẫn chưa thức dậy.”
Thảo nào hôm nay tỉnh dậy không nhìn thấy Lục Minh Tiêu, Diệp Hàm Tranh không hỏi tại sao cậu chủ nhà cậu đột nhiên thay đổi chủ ý, chỉ cần có thể đi là được.
Cậu xách theo hành lý, đến trường học với quản gia, trong năm năm qua, trừ nhà họ Lục và trường học ra, Diệp Hàm Tranh cơ bản chưa từng đến chỗ khác, quản gia đưa cậu tới gần trường học, thấy cậu hơi đứng ngồi không yên, hỏi: “Hàm Tranh? Sao vậy?”
Diệp Hàm Tranh nói: “Là chú Lý mang cậu chủ đi ạ?’
Chú Lý là tài xế chính thức của nhà họ Lục, nhưng quản gia để cho Trình Thư Uẩn yên tâm hơn, cho nên vẫn luôn bảo chú Lý đưa Lục Minh Tiêu đi học.
“Ừ.”
Diệp Hàm Tranh nói: “Vậy cậu chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-tranh/1306163/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.