Ngày thứ hai đến thành phố Kỳ An, Diệp Hàm Tranh trở thành bạn chơi của Lục thiếu gia, nhà họ Lục rất lớn, người cũng rất nhiều, Lục Minh Tiêu ngậm thìa vàng sinh ra, ba đời độc đinh, vô cùng tùy hứng, theo lời của ông nội Lục nói, đều do nuông chiều, nhưng không nuông chiều cũng không có cách, thật sự phải đánh phải chửi ai cũng không nỡ, ngay cả ông nội Lục Trình, cũng là ngoài miệng thể hiện, hung dữ hai câu với không khí.
Cuối cùng không ai có thể bảo Lục Minh Tiêu mặc áo khoác rồi hãy ra sân đá bóng, Trình Thư Uẩn phân phó người làm đi theo ra ngoài coi chừng, đi tới trước mặt Diệp Hàm Tranh, cười nói: “Sau này đi theo Minh Tiêu nhé, nó không có anh chị em, cháu ở bên cạnh nó, chơi với nó.”
Diệp Hàm Tranh gật đầu, đi lên tầng hai với một quản gia chân chính, Kha Văn cũng đi theo, nói mấy lời khách sáo với quản gia, dẫn Diệp Hàm Tranh đến đầu cầu thang: “Trước khi đến, chú thím của cháu đã đưa cho tôi ít tiền, bảo tôi giúp trông nom, nhưng nếu ở chỗ Long ca, tôi còn có thể giúp một tay, nhưng đã tới nhà họ Lục, chắc hẳn sau này chúng ta cũng không gặp được.” Nói đoạn móc tiền ra, nhét vào cặp sách nhỏ của Diệp Hàm Tranh, ngẫm nghĩ nói: “Cháu biết sau này mình phải làm gì không?”
Diệp Hàm Tranh nói: “Biết một chút.”
Kha Văn nói: “Biết thì tốt, đừng nghe bọn họ, gì mà bạn chơi hay không phải bạn chơi, đều là lừa người, bản thân cháu phải luôn luôn ghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-tranh/1306152/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.