Edit: Phương Vũ LustLeviathan
Sáng sớm, Thời Thiên vừa mở mắt ra liền nhìn thấy Cổ Thần Hoán vẫn còn say ngủ, đêm qua rõ ràng cậu nằm đưa lưng về phía Cổ Thần Hoán, kết quả chẳng biết tại sao hôm nay đã thành tư thế mặt đối mặt mất rồi.
Lúc ngủ Cổ Thần Hoán khẽ mím đôi môi mỏng, trông có chút lười biếng cùng gợi cảm, đường nét ngũ quan lạnh lùng hoàn mỹ, tản ra sự mê hoặc trong im lặng, Thời Thiên cứ nhìn hắn như vậy, hồi lâu sau cậu rũ mi mắt, trở mình quay lưng vào mặt Cổ Thần Hoán.
Trừ khi hắn chết, bằng không, cậu sẽ không bao giờ tha thứ cho nam nhân này.
Thời Thiên nghiêng người vô tình đánh thức Cổ Thần Hoán, hắn có chút bất mãn việc cậu quay lưng vào mặt hắn, vì vậy liền siết chặt cánh tay khiến cơ thể Thời Thiên dán sát vào người mình, mãi đến khi cảm nhận được da thịt nóng ấm và hơi thở nhịp nhàng của cậu, hắn mới thỏa mãn.
"Thời Thiên, nhiều ngày trôi qua như vậy, em vẫn còn trách tôi sao?" Cổ Thần Hoán thấp giọng hỏi, "Tôi đã thề độc rồi mà em vẫn không chịu cho tôi một nụ cười?"
"Anh xác định mình có thể thực hiện được lời hứa đó?" Thời Thiên hỏi đầy thâm ý, "Anh có thể đem lại cho cha tôi một cuộc sống tốt nhất, không đánh đập tôi, cũng không bắt tôi dập đầu?"
"Tôi nói được làm được." Cổ Thần Hoán nhẹ giọng nói, "Tôi đã thề trên vong linh cha mẹ mình, em hãy tin tôi."
Thời Thiên xoay người, bất ngờ khoát tay lên eo Cổ Thần Hoán,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung/1309134/quyen-2-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.