Đêm đã khuya, lối đi bộ trước khách sạn tình cờ truyền đến tiếng động cơ xe ô tô.
Hiệu quả cách âm của khách sạn này thật sự không tốt, khi tiếng ồn vọng vào gian phòng, Thời Thiên vẫn đang chìm trong cơn ngủ mê đột nhiên cau mày trong vô thức.
Có lẽ là do uống quá nhiều rượu, mặt Thời Thiên đỏ bừng, chóp mũi và cái trán lấp lánh mồ hôi, mi tâm nhíu chặt, cả khuôn mặt đẹp đẽ không còn dáng vẻ cứng cỏi quật cường, dưới ánh sáng nhu hòa của ngọn đèn ngủ, ngược lại còn lộ ra một chút yếu đuối hiếm thấy.
Cổ Thần Hoán đột nhiên muốn đưa tay vuốt ve gương mặt cậu.
Hắn cười thầm trong lòng, nhưng ngay sau đó lại khẽ thở dài.
Cổ Thần Hoán đi tới bên cửa sổ đóng cửa lại, sau đó lại vào nhà vệ sinh nhúng chiếc khăn lông trắng vào nước rồi quay trở lại giường. Cả quá trình đều đi lại hết sức nhẹ nhàng.
Cổ Thần Hoán cúi xuống dùng chiếc khăn lông sạch sẽ trên tay rất cẩn thận lau mặt cho Thời Thiên, động tác dịu dàng như đang âu yếm, hai người dựa vào nhau rất gần, hơi thở mềm mại của Thời Thiên phun lên mặt Cổ Thần Hoán, Cổ hần Hoán không nhịn được vào dán sát vào Thời Thiên.
Thời Thiên có chút miệng khô lưỡi khô, cậu trở mình, hàng lông mày nhíu lại, Cổ Thần Hoán lập tức hiểu được, hắn rót một ly nước cho Thời Thiên rồi ngồi xuống giường, nâng người Thời Thiên lên để cậu dựa hẳn vào mình, sau đó mới kề ly nước vào miệng cậu.
"Uống đi... "
Nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung/1309095/quyen-1-chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.