Thời Việt Nam ở phòng bệnh đơn, điều kiện sinh hoạt tốt hơn trước rất nhiều. Nhưng tuy rằng được sử dụng những nguyên liệu cao cấp, sắc mặt Thời Việt Nam vẫn ngày một kém.
Không được phẫu thuật, cơ thể dù được những phương thuốc quý duy trì tính mạng thì cũng dần dần suy kiệt.
"Khi nào Tiểu Thiên mới đến đây?"
"Thiếu gia nói gần đây công việc rất bận, chờ đến khi hết bận mới có thời gian đến thăm ngài." Quản gia đứng trong phòng bệnh, vừa rót nước lấy thuốc cho Thời Việt Nam, vừa nhẹ giọng nói, "Lão gia ngài đừng lo lắng cho thiếu gia, thiếu gia đã không còn là tiểu hài tử, có thể tự chiếu cố chính mình."
Thời Việt Nam nhận lấy cốc nước, sắc mặt nặng nề, từ khi chuyển vào bệnh viện này, Thời Việt Nam không có một khắc nào không lo lắng cho Thời Thiên, ông không thể thuyết phục chính mình tin vào lời giải thích được thăng chức tăng lương của Thời Thiên, ông lo lắng, lo con trai vì mình mà chịu khổ.
Thời Việt Nam vừa mới uống thuốc xong, cửa phòng bệnh bị người trực tiếp đẩy ra, Chu Khảm bước vào, hắn lạnh mặt nhìn Thời Việt Nam đang ngồi trên giường, rất không khách khí nói, "Ông chủ của tôi muốn nói chuyện với ông." Nói xong, hắn quay đầu nhìn về phía lão quản gia, giọng điệu lễ phép hơn một chút, "Từ thúc có thể ra ngoài được không?"
Trước đây Chu Khảm từng là cảnh vệ ở Thời gia, cho nên hắn cũng biết lão quản gia, quản gia bình thường xử sự rất hòa khí, tất cả mọi người đều kính trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung/1309056/quyen-1-chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.