Edit: Phương Vũ LustLeviathan
Trong nháy mắt nghe được giọng nói ấy, Thời Thiên ngây người, sắc mặt biến cực kỳ khó coi, đúng là sợ điều gì sẽ gặp điều ấy.
Thời Thiên làm bộ như không nghe thấy, cũng không quay đầu lại bước thật nhanh về phía trước, nhưng chỉ vài giây sau, thân thể bị người từ phía sau cẩn cẩn dực dực ôm vào lòng.
"Đúng là em rồi Dương Thiên!" Nguyên Hiên mừng rỡ ôm chặt eo Thời Thiên, mặt dán lên tóc mai cậu, "Mấy ngày nay tôi nhớ em muốn chết! Thật sự là muốn chết!"
Thời Thiên bị Nguyên Hiên ôm đến khó chịu, hơn nữa ánh mắt khác thường từ khắp mọi nơi quăng tới làm cậu phi thường lúng túng, Thời Thiên giơ tay dùng sức gạt bỏ cánh tay đang dán trên bụng mình, sắc mặt khó coi vội nói, "Muốn nói thì cứ nói, ôm tôi làm gì? Buông tay!"
"Để tôi ôm em thêm chút nữa." Nguyên Hiên nhếch mép cười vô lại, không ngừng dùng mặt cọ cọ lên mái tóc mềm mại của Thời Thiên, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt kinh ngạc ước ao bốn phía, càng siết chặt Thời Thiên.
Nguyên Hiên đột nhiên nhớ tới, đây là hắn lần đầu tiên hắn ôm Thời Thiên thân mật như vậy, cảm giác câu nhân trong lồng ngực làm hắn cảm thấy rất thoải mái, thậm chí là mê đắm. Hai ngày trước nếu không phải vì vội vã xuất ngoại, hắn chắc chắn sẽ không nhịn được mà đến tìm cậu, hôm nay đến đây là để chọn ít trang sức mang tới tặng Thời Thiên.
Hắn muốn chính thức bắt đầu theo đuổi người con trai thanh lãnh cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung/1309017/quyen-1-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.