Edit: Phương Vũ LustLeviathan
Thời Thiên có thể nghe ra, thanh âm ôn nhu của Cổ Thần Hoán không chứa đựng bất kỳ ý tứ thấp kém, không giống đang hỏi mà như một câu trần thật, không phải "Trở lại bên tôi được không" mà là "Đến bên tôi được không."
Vượt qua quá khứ, thân phận sớm đã cách biệt, Thời Thiên đột nhiên ý thức được, Cổ Thần Hoán từng cam kết không làm hại cậu, kỳ thật chính là vì muốn kéo dài trò chơi mèo vờn chuột này, hắn chẳng việc gì phải hạ mình với một thứ đồ chơi mà hắn tiện tay bắt lấy, sao phải buông tha cho người mà hắn ghét hận suốt bốn năm. Hắn có quyền, có thế lực, chỉ khẽ động đầu ngón tay đã có thiên vạn loại thủ đoạn khiến người sống không bằng chết, sao có thể vì một bản thỏa thuận mà từ bỏ dằn vặt người mình hận.
Đem một người đã từng nhục mạ mình, xem thường mình, thậm chí đã từng đánh đập mình mạnh mẽ đạp dưới lòng bàn chân, nhìn người đó sa sút thành cẩu, trò chơi này đối với đa số người mà nói, sảng khoái cực kỳ.
Con người vốn không phải sinh vật lòng dạ từ bi, thấu hiểu lẫn nhau cũng chỉ bởi vì đã từng trải qua chuyện giống như đối phương mà thôi. Thời Thiên thừa nhận, cậu không thể hiểu nổi nỗi oán hận của Cổ Thần Hoán đối với mình, hiện tại chỉ biết rằng, sự chán ghét và căm hận của hắn đối với cậu sẽ không biến mất. Cho nên, hắn sẽ không buông tha.
Bởi chính hắn đã từng nói mãi mãi sẽ không thay đổi cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung/1309013/quyen-1-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.