Thời Thiên mất cả buổi sáng mới dọn xong căn phòng thảm không nỡ nhìn của mình. Kỳ thật cũng không tính là dọn dẹp, bởi vì đa số mọi thứ đều bị ném hỏng, cho nên Thời Thiên chỉ có thể vứt đi toàn bộ. Cuối cùng ngoài bộ bàn ghế sofa và một chiếc giường, chỉ còn dư lại bốn bức tường trống vắng và mặt đất.
"So với trước đây nhẹ nhàng thoáng đãng hơn nhiều." Thời Thiên nhìn một lượt quanh căn phòng nho nhỏ, cười khổ tự giễu.
Cuộc sống vẫn phải tiếp tục, cho nên chán chường tuyệt vọng không thuộc về Thời Thiên cậu!
Bốn năm, hơn một ngàn ngày tôi luyện, sao có thể để mình bị đánh bại chỉ trong ba mươi ngày ngắn ngủi?
Chạn vạng tối, Thời Thiên đến cửa hàng tiện lợi gần nhà để mua đồ dùng sinh hoạt. Trên đường quay về cậu nhận được điện thoại của Quan Lĩnh thông báo đã tìm được việc, địa điểm là Ngôi Sao.
"Tại sao?" Bị Thời Thiên không do dự từ chối, Quan Lĩnh rất khó hiểu, "Tiền lương ở Ngôi Sao rất cao, hơn nữa cậu đã từng làm ở đây, vừa hay bên này đang thiếu người, cậu quay lại..."
"Tôi sẽ không quay lại Ngôi Sao." Thời Thiên nhàn nhạt ngắt lời Quan Lĩnh, "Quan Lĩnh, thôi bỏ đi, mấy ngày nữa để tôi tự tìm."
"Hay là cậu đợi thêm mấy ngày nữa, ở Ngôi Sao bận muốn chết."
"Vậy cậu giúp tôi để ý một chút. Tôi thực sự tìm không ra mới quay lại nhờ cậu."
"Vậy cũng được."
Cúp điện thoại, Thời Thiên nhấc chiếc túi to tiếp tục đi về phía trước, cậu không chú ý tới, ở đằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung/1309010/quyen-1-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.