Edit: Phương Vũ LustLeviathan
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Thời Thiên bước nhanh về phía Cổ Thần Hoán, càng lúc càng nhanh. Càng tới gần thân hình cao lớn của Cổ Thần Hoán, tâm trạng hỗn loạn do vừa mới bị mọi người sỉ nhục của Thời Thiên dần bình tĩnh trở lại. Lúc này Thời Thiên chỉ muốn nắm chặt tay Cổ Thần Hoán, dừng lại tất cả những lời xì xào bên tai, giống như bốn năm trước, vào những lúc cậu tối bất an, hắn sẽ luôn chở che không chút do dự,bất luận là có bao nhiêu người muốn tổn thương, Cổ Thần Hoán sẽ luôn dùng cả tính mạng để bảo hộ cậu chu toàn.
Khi đó, chán ghét hắn, nhưng cũng vô tình, tin cậy hắn!
Tới gần Cổ Thần Hoán, cảm giác áp lực quấn lấy lấy con tim chậm rãi biến mất, Thời Thiên nhẹ nhàng thở ra một hơi, nụ cười an lòng dần dần mạn khai trên khuôn mặt xinh đẹp,Thời Thiên theo bản năng vươn tay muốn chạm đên Cổ Thần Hoán.
Đáng tiếc, hai tay rơi khoảng không! Bởi tay Cổ Thần Hoán đột nhiên vung lên như cây cung nhanh chóng uốn lượn, bàn tay tràn ngập sức mạnh giáng xuống như tên bắn!
Ánh mắt Thời Thiên chuyển từ nghi hoặc đến kinh ngạc, cậu khó tin sững sờ nhìn bàn tay to lớn đến gần, thân thể cứng ngắc bất động.
Chát! Một cái tát vang dội! Mặt Thời Thiên bị Cổ Thần Hoán đánh nghiêng sang một bên.
"Thì ra cậu chính là con trai của Thời Việt Nam." Thanh âm trầm thấp, lạnh như băng phảng phất không mang một tia nhiệt độ.
Tầm mắt biến đen, dòng máu nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung/1309005/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.