"Nhà em sắp bị hoa anh tặng lấp đầy rồi." Thời Thiên khẽ cười tiếp nhận bó tulip Cổ Thần Hoán tặng, nhìn bó hoa tươi trong ngực, cậu nhăn mi nói đùa,"Liên tục hai mươi mấy ngày, mỗi ngày một bó hoa, anh không còn ý tưởng nào khác sao?"
"Tôi ở phương diện này không có thiên phú gì." Cổ Thần Hoán nhẹ giọng nói, "Nếu tặng trang sức, sợ em sẽ nói tôi tầm thường, cho nên chỉ có thể mỗi ngày tặng em những bó hoa khác nhau." Dừng một chút, Cổ Thần Hoán lại hỏi, "Em không thích?"
"Em thích hoa trồng trong đất hơn." Thời Thiên cau mày, không giấu giếm suy nghĩ trong lòng mà nói thẳng, "Gốc rễ dù sống trong bùn đất dơ bẩn, nhưng lớn lên vẫn cao quý xinh đẹp, cho dù không ai để tâm cũng có thể tự mình vươn lên, sống không ràng buộc, còn những bông hoa rời đất này, tuy rằng được người đặt ở nơi hoa lệ chiêm ngưỡng ngắm nhìn, nhưng vận mệnh lại nằm trong tay người làm vườn, nếu gặp phải người vô trách nhiệm, không quá mấy ngày hoa sẽ chết, hơn nữa, chết rất thê thảm."
Thời Thiên bình tĩnh ngẩng đầu, ánh mắt phức tạp nhìn Cổ Thần Hoán, tươi cười đã biến mất, cậu nhẹ giọng hỏi, "Nếu như em là đóa hoa kia, anh thấy em nên sống trong đất, hay trong tờ giấy gói đẹp đẽ này?"
Khuôn mặt Cổ Thần Hoán quá mức bình tĩnh, Thời Thiên nhìn không tới một tia khác thường, chỉ thấy ý cười trên mặt hắn càng nồng đậm, không biết là sủng nịch hay là ý khác. Cổ Thần Hoán giơ tay ôn nhu vuốt tóc Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung/1308994/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.