Giang Phi đi đến phòng Phó Huân nghỉ ngơi, phát hiện Phó Huân đang ngồi trên ghế salon, sắc mặt phức tạp nhìn mặt đất.
Nhớ tới lời Phó Huân nói, rồi lại nhìn Phó Huân lúc này tâm trạng nặng nề, cảm giác đồng tình trong Giang Phi lại bắt đầu tràn lan.
Giang Phi ngồi xuống bên người Phó Huân, nhẹ giọng nói: “Nếu không anh tâm sự với tôi đi, coi như tôi không giúp được anh, ít nhất…ít nhất anh nói ra sẽ dễ chịu hơn một ít.”
Phó Huân nhìn mặt đất, cười khổ một tiếng lắc đầu một cái, sau đó đứng dậy chỉnh lại vạt áo, nhẹ giọng nói: “Đi thôi Giang Phi, anh muốn đến nơi em ở ngồi một chút.”
Giang Phi không thể làm gì khác hơn là nuốt xong lời an ủi, cùng với Phó Huân rời khỏi nhà hát.
Hai người đầu tiên dùng bữa tối tại một nhà hàng, sau khi ăn xong Phó Huân liền đưa Giang Phi về chung cư.
Phó Huân đến phòng trọ một cái liền ngồi tựa lên ghế salon của Giang Phi, Giang Phi vừa rót nước cho hắn, vừa nói: “Bảo tiêu của anh còn ở dưới lầu chờ đó, anh định để hắn chờ bao lâu?”
Lúc này, chỉ thấy Phó Huân lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn ngắn, sau đó trực tiếp nằm xuống ghế salon của Giang Phi.
“Anh bảo hắn trở về rồi.” Phó Huân nói: “Tối nay anh ở chỗ em một đêm.”
Giang Phi dở khóc dở cười, đi tới cạnh ghế salon đẩy Phó Huân một cái: “Nơi ở của em nhỏ như vậy sao có thể thoải mái bằng khách sạn biệt thự được?”
Phó Huân ôn nhu nhìn Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-ii/183113/quyen-1-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.