Ngồi trong đồn cảnh sát, sau hai giờ bị thẩm vấn Giang Phi vẫn như cũ cảm thấy tất cả những chuyện xảy ra giờ phút này tựa như là nằm mơ.
Chiếc đồng hồ đeo tay không giải thích được xuất hiện ở trong túi cậu, khiến trên lưng cậu mang tội danh ăn cắp.
Giang Phi vừa nóng vừa sợ, bởi vì một loạt nhân chứng vật chứng cho thấy, chiếc đồng hồ đeo tay có giá trị hơn bốn trăm vạn kia chính là cậu trộm từ phòng 2504 ở khách sạn.
Chủ nhân đồng hồ đeo tay là một phú thương hơn năm mươi tuổi kinh doanh bất động sản, nghe nói là khi rời đi để dùng bữa tối thì quên đóng cửa, lúc trở lại phát hiện đồng hồ đeo tay mình đặt trên bàn trà nhỏ không thấy nữa.
Có camera làm chứng, sau khi Phú Thương rời đi, khoảng thời gian này cũng chỉ có Giang Phi ra vào gian phòng kia, hơn nữa sau khi ăn cắp được đồ rồi…
Giang Phi đến gặp vị quản lý ở khách sạn để làm chứng cho mình, bày tỏ mình là bởi vì đám người kia mới vào gian phòng đó, cũng không phải để ăn trộm, nhưng cảnh sát thuật lại lời chứng của người quản lý rằng lúc ấy bảo Giang Phi đến phòng số 2503 chứ không phải là 2504.
Giang Phi biết mình bị hãm hại, cậu liều mạng nhớ lại rốt cuộc là đồng hồ đeo tay bị đặt trong túi của mình khi nào, nhưng suy nghĩ nát óc vẫn nghĩ không ra.
Đã rạng sáng, Giang Phi nghĩ cả đêm vẫn như cũ không nghĩ ra. Lúc này bỗng có người đàn ông xa lạ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-ii/183096/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.