Đối với người chủ động kết bạn với mình, từ trước đến giờ Giang Phi đều lấy lễ đối đãi. Ở cái thành phố xa lạ này, cậu quả thật chưa từng kết bạn với ai.
“Giang Cửu? Ừm…” Tề Tịch coi Giang Phi thành loại nam nhân bồi tiệc như cậu ta, cố gắng lục soát cái tên này ở trong đầu, cậu ta biết không ít người, kể cả loại bồi rượu có chút lai lịch cậu ta chưa từng gặp cũng đã từng nghe nói qua, thế nhưng suy nghĩ hồi lâu lại không thể nào nhớ nổi nam nhân trước mắt này là ai, Tề Tịch thôi không suy đoán nữa. Cậu ta lặng lẽ xích lại gần Giang Phi, mặt đầy tò mò nhỏ giọng hỏi: “Cậu làm thế nào mà đứng cạnh được một lão đại như Phó Thâm Trạch thế?”
Giang Phi hơi sửng sốt, lúc này mới ý thức được mình bị hiểu lầm liền mặt đầy lúng túng giải thích: “Cậu…cậu hiểu lầm rồi, Phó tổng hắn ta là tôi…bạn tôi.” Giang Phi vẫn là không nói ra hai chữ ‘cha nuôi’.
“Bạn?” Tề Tịch hiển nhiên không tin, thiếu chút nữa cười ra tiếng nhưng cũng lười phơi bày ra, dẫu sao có thể kết bạn được với người có quan hệ với Phó Thâm Trạch, giá trị trên người sẽ là vô cùng.
“Cậu không tin phải không?”
“Không không…” Tề Tịch cười khoát tay, cậu ta cũng không muốn bị Giang Phi xem thường liền quay lại thần thần bí bí nói với Giang Phi: “Kỳ thực tôi cũng là bạn của Phó tổng nhưng là một Phó tổng khác.”
“Phó tổng khác? Là cái người mới vừa rồi cậu nói ở trong điện thoại à?” Giang Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-ii/1514923/quyen-2-chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.