Phó Huân nhanh chóng ôm Đại Quất sang một bên rồi đứng dậy đi nhanh đến trước người Giang Phi, đoạt lấy điện thoại di động trong tay Giang Phi.
Phó Huân cúp điện thoại, cũng may cuộc gọi đến Phó Nam vẫn chưa truyền thành công.
“Anh đừng quá mức.” Giang Phi cả giận, vươn tay đoạt lấy điện thoại di động trong tay Phó Huân, lớn tiếng nói: “Đưa điện thoại cho tôi!”
Phó Huân giơ tay, điện thoại di động của Giang Phi bị hắn ném lên ghế salon cách đó không xa, ngay sau đó hắn liền ôm lấy Giang Phi rồi ấn ở trên tường, hơi ngước đầu cười híp mắt nhìn Giang Phi: “Cậu nói xem sao bây giờ tính khí của cậu lại trở nên tệ như vậy, vẫn là trước đây khả ái hơn.”
Một tay Phó Huân nâng hông Giang Phi, một tay ấn hai tay Giang Phi lên đỉnh đầu, cũng dùng lồng ngực cứng rắn gắt gao ép Giang Phi lên trên vách tường không nhúc nhích được.
Giang Phi xấu hổ trợn mắt nhìn Phó Huân: “Tôi…tính khí của tôi chính là tệ thế đấy, thì sao!”
Phó Huân cười âm hiểm: “Thời điểm cưỡng bách cậu trước kia cậu đều ngoan ngoãn nghe lời, bây giờ nhẹ nhàng, cậu trái lại lại già mồm với tôi, nếu quả thực không được, vậy tôi liền dùng lại thủ đoạn trước kia, cậu nói xem.”
Giang Phi vừa tức vừa hận: “Anh…Không phải anh muốn dây dưa với tôi chứ?”
“Đúng vậy.” Môi Phó Huân gần như chạm vào khóe miệng của Giang Phi, cười híp mắt nói: “Lần trước cậu hỏi tôi có phải thích cậu hay không, sau khi trở về tôi liền nghiêm túc suy nghĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-ii/1514866/quyen-2-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.