Giang Phi bắt đầu chiến tranh lạnh với Phó Huân.
Trước kia kỳ thực Giang Phi vẫn luôn khá lạnh lùng với Phó Huân nhưng lần này so với lần trước thì cao hơn một bậc.
Bây giờ Phó Huân có ra vào căn phòng trọ này, Giang Phi đều sẽ không chủ động làm bất cứ chuyện gì cho hắn, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng không muốn cho hắn, rồi từ lúc nào đó ngay cả cơm vốn đang rau thịt tươi dinh dưỡng cũng biến thành cháo cùng dưa muối.
Trong lòng Phó Huân hiểu rõ Giang Phi đối với hắn như vậy là vì sao, nhưng cũng không có tức giận, hắn vẫn thường xuyên qua đêm ở chỗ Giang Phi, cho dù có xã giao bên ngoài, trễ đến mấy nữa cũng sẽ đến chỗ Giang Phi, sau đó cố tình mang một thân mùi rượu ôm lấy Giang Phi ở trên giường, cho đến khi Giang Phi không chịu được mùi rượu thuốc nồng nặc kia mà chủ động mở miệng muốn hắn đi tắm, hắn mới hài lòng hôn Giang Phi hai cái, sau đó chậm rãi đứng dậy.
Ngay cả cháo trắng Giang Phi cố tình dùng để đối phó với Phó Huân, Phó Huân cũng chưa từng so đo, một cú điện thoại gọi hai đầu bếp chính ở khách sạn tới, người ta trực tiếp xách một túi nguyên liệu tươi đến cửa, bất luận là món Tây hay Trung thì rau cải cá thịt hải sản chỉ trong chốc lát là có thể dọn thành một bàn, lại thêm chưa lần nào lặp lại nhau, sau khi làm xong đầu bếp liền nhanh chóng rời đi, tựa như còn tiện hơn so với việc đi ăn.
Bất quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-ii/1514843/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.