Giang Phi xé ga giường cùng vỏ chăn ra, cuối cùng vặn thành một sợi ‘dây thừng thoát thân’ tương đối to, nhưng ngay khi cậu thận trọng định nhảy qua cửa sổ thì cửa phòng ngủ đột nhiên bị mở ra, nam nhân bưng cơm trưa đi vào.
Thấy Giang Phi trèo lên cửa sổ, nam nhân bất ngờ cả kinh, hắn hất đĩa thức ăn trong tay đi, bước dài vọt tới cửa sổ, đem Giang Phi bởi vì hốt hoảng chạy thoát mà cơ hồ sắp trượt người ngã khỏi cửa sổ bắt lại, sau đó trực tiếp kéo Giang Phi trở về.
“Buông tay!!”
Giang Phi liều mạng giãy giụa, nhưng lại bị nam nhân không chút lưu tình kéo từ cửa sổ trở về bên giường, ngay sau đó còng ở chỗ cũ.
Vô luận Giang Phi có nói gì đi nữa, nam nhân cũng đều không quan tâm, hắn lại sai người vào quét dọn phần bữa trưa hắn vừa đánh rơi xuống đất vừa rồi, cuối cùng cũng không làm phần thức ăn mới, trực tiếp đem một túi bánh mì nhỏ cùng với một hộp sữa tươi đặt ở chỗ tay Giang Phi có thể với tới, sau đó liền rời khỏi phòng.
Nam nhân tựa hồ cũng bị kinh sợ, cho dù Giang Phi đã bị còng lại, nhưng cứ mười phút, hắn lại đẩy cửa vào xác nhận tình hình của Giang Phi, dĩ nhiên sẽ coi thường đủ loại yêu cầu hoặc căm hận hoặc khẩn thiết của Giang Phi.
Giang Phi không ăn gì cả, sau khi tất cả sách lược đều không thực hiện được, cậu liền tê liệt ngồi ở trên đất bên mép giường, dựa lưng vào thành giường, thất hồn lạc phách nhìn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-ii/1514824/quyen-1-chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.