“Anh rốt cuộc muốn thế nào mới có thể bỏ qua cho Phong ca?” Giang Phi hạ thấp giọng nói.
Phó Huân uống một hơi cạn sạch rượu trong ly, sau khi ung dung đặt cái ly không trên bàn liền thu tay về, chợt vắt lên đùi Giang Phi.
Thân thể Giang Phi chấn động một cái nhưng cố nén không hất ra, chỉ âm thầm nắm chặt hai tay, mặc cho Phó Huân để như vậy.
Phó Huân nhìn mi tâm Giang Phi nhíu chặt lại, tựa như là tràn đầy chán ghét liền hơi nheo cặp mắt lại, rồi chậm rãi mở miệng hỏi: “Rót rượu cho tôi.”
Giang Phi mím môi, yên lặng hít sâu một hơi, sau đó nghiêng người đưa tay rót một ly rượu cho Phó Huân.
Lúc này, cánh tay của Phó Huân đang khoác trên đùi Giang Phi chậm rãi dịch đến giữa hai chân Giang Phi. Mặt Giang Phi biến sắc, theo bản năng nhéo một cái lên cánh tay kia của Phó Huân.
Giang Phi quẫn bách liếc nhìn những người khác trong phòng bao, cảm giác không ai chú ý tới bên này liền sắc mặt khó coi thấp giọng nói: “Đừng…đừng như vậy.”
Phó Huân cười âm hiểm: “Thế thì thế nào?”
Cánh tay bị đè lại của Phó Huân tránh thoát tay của Giang Phi, tiếp tục đi về trước, kết quả lại bị Giang Phi liều chết bắt lại.
Giang Phi quay đầu nhìn sắc mặt âm vụ của Phó Huân, mặt đầy khẩn cầu nhỏ giọng nói: “Cầu…Van cầu anh, có người ở đây.”
Phó Huân cười âm hiểm: “Nơi này không phải nơi tụ họp cao cấp sao, giả bộ thanh thuần, cậu đi lộn chỗ rồi.”
Giờ phút này, Trương Ngạo đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-ii/1514815/quyen-1-chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.