Mấy ngày trước Giang Phi đã thuê một phòng trọ ở bên ngoài, là phòng một người nằm ở vùng ngoại ô có giá cực kỳ rẻ, chưa tới bốn mươi mét vuông, mặc dù diện tích không lớn lắp đặt sơ sài, nhưng cũng may đầy đủ thiết bị phòng bếp cùng phòng vệ sinh.
Giang Phi dự định năm sau, sau khi cha ra tù, lại dựa vào số tiền tích góp trong tay thuê một căn phòng có điều kiện tốt hơn một chút.
Thật ra thì đối với Giang Phi hiện tại mà nói, chỉ cần có một nơi cho cậu yên ổn vẽ tranh sáng tác là đủ rồi, cậu tạm thời không cần cải thiện cái cuộc sống gì, chỉ muốn có một không gian an tĩnh, chỉ thuộc về mình.
Mặc dù hiện nay hai bàn tay trắng, nhưng chuyện bản thân rời khỏi được Phó Huân, liền vui sướng nghiền nát hết thảy mọi bi ai.
Trước hạn hiệp nghị mấy ngày, Giang Phi đã bắt đầu lục đục chuyển đồ bên trong phòng trọ mình đến phòng trọ nhỏ mới, cậu đã đổi rất nhiều đồ rỉ sét rách rưới bên trong phòng trọ đó, cũng ở trên mạng tìm mua đồ trang trí cùng giấy tường giá cực rẻ ở trên mạng, sau một phen bận bịu, căn phòng trọ nhỏ đơn sơ liền rực rỡ đổi mới hoàn toàn.
Loại vui sướng tựa như được hồi sinh này khiến Giang Phi hận không thể lập tức dọn đến nơi này.
Ngày cuối cùng của hiệp nghị, Giang Phi từ lúc thức dậy đã thần thanh khí sảng. Đổ cho Đại Quất thức ăn cho mèo xong, Giang Phi liền khó kìm lòng nổi ôm Đại Quất lên kích động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-ii/1514799/quyen-1-chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.