Giang Phi thấy, cái vấn đề này của Phó Huân căn bản là biết còn hỏi.
Cậu không có bị hội chứng Stockholm*, sao có thể thích một tên súc sinh không coi mình là người mà đối đãi được.
***Hội chứng Stockholm: Hội chứng Stockholm hay quan hệ bắt cóc là thuật ngữ mô tả một loạt những trạng thái tâm lý, trong đó con tin lâu ngày chuyển từ cảm giác sợ hãi, căm ghét sang quý mến, đồng cảm, có thể tới mức bảo vệ và phát triển phẩm chất xấu của kẻ bắt cóc, cũng là chỉ người bị hại sinh ra tình cảm với người phạm tội. Tình cảm này khiến người bị hại sinh ra hảo cảm với người hại, lệ thuộc vào, thậm trí trợ giúp hại người.
Nhưng, câu trả lời cho cái vấn đề này khiến Giang Phi rất khó xử.
Kim chủ đều thích tình nhân nịnh hót lấy lòng, tất nhiên không muốn từ trong miệng tình nhân nghe được loại lời nói không thích mình, cho nên lúc này, cậu theo lý nên đáp ‘thích’ để lấy lòng Phó Huân, nhưng là…
Nhưng là tên Phó Huân này tính tình đặc biệt, Giang Phi biết hắn từ đầu chí cuối chưa từng coi trọng mình, một câu đều là tên phế vật ngu xuẩn, nếu giờ phút này cậu trả lời là thích, Phó Huân mười thì có tám chín phần sẽ tức giận nói, loại phế vật như cậu xứng sao?
Lúc này, Phó Huân lại bổ sung thêm một câu: “Tôi nói là đoạn thời gian trước khi cậu táng gia bại sản…”
Phó Huân biết khoảng thời gian này mình đã làm cái gì với Giang Phi, dĩ nhiên hắn không có trông cậy Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-ii/1514784/quyen-1-chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.