Hai bản hiệp nghị, Phó Huân đã ký, còn thiếu chữ ký của Giang Phi.
Bên trong hiệp nghị viết rất rõ ràng, đại khái chính là chỉ cần hai tháng này Giang Phi ngoan ngoãn nghe lời hắn, hai tháng sau hai người liền không còn bất kỳ dây dưa hay rễ má nào nữa.
Điều điều khoản khoản hơn mười điều, Giang Phi rất sợ Phó Huân thiết trí cái bẫy gì trong đó, nên đọc hết sức cẩn thận.
Giang Phi nghiêm túc đọc, nhưng kỳ thực hiệp nghị này đối với Phó Huân mà nói, chỉ là một loại thủ đoạn hắn dùng để khiến Giang Phi lơ là, khiến Giang Phi buông bỏ phòng bị, bởi vì có sự tồn tại của phần hiệp nghị này, ít nhất trong hai tháng, vô luận hắn có làm gì Giang Phi, Giang Phi cũng sẽ cam tâm tình nguyện chịu đựng, sẽ không phản kháng mà quét sạch hứng thú của hắn.
Hơn nữa Giang Phi càng khát vọng tự do hai tháng sau sẽ càng cố gắng sống trong khoảng thời gian của hiệp nghị này.
Cho cậu hy vọng, cậu mới không dễ dàng tuyệt vọng.
“Bên trong có kẹp bút, đọc xong thì ký tên vào.” Phó Huân lạnh lùng nói.
Giang Phi buông kẹp văn kiện trong tay xuống, nơm nớp lo sợ ngẩng đầu lên nhìn Phó Huân mép giường, thấp giọng nói: “Có thể nữa…thêm một cái nữa hay không.”
“Thêm cái gì?”
“Thì…thì loại chuyện đó…” Giang Phi run run cong một ngón tay ra: “Mười ngày một…một lần có được không?”
“Mười ngày một lần?” Ánh mắt Phó Huân thoáng chốc sâu không thấy đáy.
Giang Phi vội vàng nói: “Tôi…tôi cái này cũng…cũng là vì…vì cân nhắc cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-ii/1514781/quyen-1-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.