Bánh mì ăn cũng chỉ còn một mẩu cỡ chừng nửa quả đấm, căn bản không thể lấp đầy cái bụng trống rỗng của Giang Phi mấy ngày nay.
Ăn xong bánh mì, Giang Phi lại cầm một quả cà chua lớn lên gặm, sau đó đổ đầy nước vào trong ấm bắt đầu đun, suy nghĩ chờ nước sôi rồi liền ngâm mì ăn.
Sau khi đặt ấm lên bếp điện, Giang Phi cầm ở điện thoại di động đứng ở một bên, vừa gặm cà chua vừa kiểm tra tài khoản của mình.
Chỉ còn lại chưa tới tám ngàn…
Giang Phi không chút do dự chuyển cho Hoa di ba ngàn, cậu biết những thứ thuốc nhập khẩu mẹ mình kia cực kỳ đắt tiền, mà gia cảnh của Hoa di lại bình thường, để bà âm thầm mua thuốc cho mẹ mình, đối với bà mà nói là áp lực không nhỏ.
Chuyển xong rồi, Giang Phi lại gửi cho Hoa di một lời cảm ơn chân thành, sau khi hoàn thành Giang Phi hít sâu hai cái rồi ngẩng đầu lên, bức bách mình loại bỏ đi những bóng ma khó chịu trong đầu.
Cậu còn phải sống, không thể suy nghĩ tất cả đều vô phương cứu chữa được, càng nghĩ chỉ càng biết giận mình.
Đun nước xong, Giang Phi đang định xé mì gói ra, chuông cửa đột nhiên vang lên.
Tiếng chuông cửa bất thình lình dọa Giang Phi run run một cái.
Vào lúc này đã là hơn chín giờ tối.
Giang Phi chậm rãi đi tới cửa, nhìn qua mắt mèo, nhất thời da đầu tê dại.
Là Phó Huân!
Sắc mặt Giang Phi trong nháy mắt ảm đạm, kinh hoảng đứng ở sau cửa không biết làm sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-ii/1514745/quyen-1-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.