Mồng ba tháng ba, còn một ngày nữa là đến ngày giỗ Giai Huệ hoàng hậu. 
Hôm đó cũng là tiết Thượng Tỵ cho nên trong cung rất náo nhiệt. Các cung nữ hái hoa đào cắm vào bình theo tập tục. Hạ Vân Tự cũng bảo Hàm Ngọc đi cùng mình đến vườn đào ở phía bắc một chuyến, tự tay bẻ vài nhánh đào đẹp về cắm. 
Ngày này phải thật vui vẻ. Tiết Thượng Tỵ hàng năm nàng đều phải thật vui vẻ. 
Bởi vì ngày này được đổi lấy bằng hơi thở cuối cùng của tỷ tỷ nàng. 
Mồng ba tháng ba năm đó, Giai Huệ hoàng hậu đã rơi vào tình trạng nguy kịch. 
Bệnh của nàng có từ lúc sinh đại hoàng tử, kéo dài đã khá lâu nhưng từ đầu đông năm ngoái thì bỗng nhiên trở nặng, lúc này chỉ còn một hơi thở mỏng manh, ai nấy trong cung đều biết nàng không thể qua khỏi. 
Trong cung tràn ngập vẻ đau thương, thái hậu thái phi hàng ngày đều đến Tiêu Phòng Cung thăm bệnh, các phi tần thì cầu xin Phật Tổ, hoàng đế gác lại toàn bộ chính sự, suốt ngày vùi đầu vào đống sách y hy vọng có thể tìm được những phương thuốc hay ít người biết, kéo hoàng hậu trở về từ quỷ môn quan. 
Hạ Vân Tự đã vào cung hơn một tháng nay, trông nom bên giường tỷ tỷ. Tâm lý cầu mong tỷ tỷ có thể khỏe mạnh trở lại đã dần bị mài mòn hết trong một tháng này, thay vào đó dần biến thành mong sao nàng có thể đi sớm một chút. Bệnh tật hành hạ thế này thật là đau khổ, tỷ tỷ đã tàn tạ khô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-doat-giang-son/183335/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.