Vạn An Cung là một cung điện khá lớn, đình đài lầu các đứng sừng sững giữa màn đêm, trông nguy nga đồ sộ.
Hạ Vân Tự đi một lát mới đến Hiền Nhã Cư của Thục Tĩnh công chúa, hơi ấm được áo choàng ủ nãy giờ bị thổi dần đi, lúc đến cửa Hiền Nhã Cư thì mặt mũi nàng đã đỏ au, không ngừng run vì lạnh.
Vừa bước vào phòng ngủ, nàng nhìn thấy Chu Diệu đầu tiên.
Đêm nay Chu Diệu thị tẩm, có lẽ nghe Vạn An Cung xảy ra chuyện nên theo hoàng đế đến đây. Chiêu Phi quyền lực cũng đã có mặt nên Chu Diệu chủ động tới rót trà, đang lui ra ngoài thì cảm nhận được sau lưng có người, quay lại nhìn thấy là Hạ Vân Tự thì vui mừng gọi: “Hạ tỷ tỷ.”
Hai người chào nhau, hoàng đế và Chiêu Phi đang ngồi đợi thái y ra bẩm báo tình hình cũng quay lại nhìn Hạ Vân Tự. Chiêu Phi nhướng mày một cái rất khẽ, khó mà nhận ra, sau đó lập tức mỉm cười: “Sao Hạ tài nhân lại ở đây?”
Hạ Vân Tự vừa hành lễ vừa trả lời: “Nghe nói Vạn An Cung đã xảy ra chuyện, thần thiếp không yên tâm nên đến đây.”
Hạ Huyền Thời nhìn nàng, khẽ cau mày: “Sao lại ăn mặc phong phanh vậy?”
“Thần thiếp đi vội quá.” Nàng ngẩng đầu lên, hít một luồng hơi ấm trong phòng, đôi mắt như có làn sương mờ che phủ. “Thần thiếp lo lắng cho Ninh Nguyên.”
Đại hoàng tử Ninh Nguyên do Giai Huệ hoàng hậu sinh là hoàng tử dòng chính duy nhất trong cung, mấy năm nay không ai là không muốn nhận cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-doat-giang-son/183305/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.