Lúc Hạ Vân Tự đến chỗ của Tư thái phi thì nhìn thấy một cảnh tượng rầm rộ diễn ra trên hành lang. Trận đòn đã đánh xong, Quý Phi cũng đã chạy đến, đồng thời còn có Yến quý cơ ở đó.
Yến quý cơ chính là Yến Phi sau này, người đã nuôi dưỡng hoàng tử mà Quý Phi để lại. Hạ Vân Chước cũng đã âm thầm để mắt đến nàng ta nhưng vì bây giờ nàng ta còn thành thật nên nàng cũng không gây sự làm gì. Đam Mỹ Hay
Bây giờ xem ra mượn Hàm Ngọc để bày tỏ lòng trung thành cũng có phần của nàng ta. Đi đến gần nhìn kỹ, quỷ nhiên Quý Phi đang trừng Yến quý cơ, sắc mặt tái mét. Còn Yến quý cơ thì giữ nguyên dáng vẻ công bằng chính trực. Thấy hoàng hậu đến, nàng ta không nhìn Quý Phi nữa mà cúc cung hành lễ. “Hoàng hậu nương nương vạn phúc.”
“Miễn lễ.” Hạ Vân Chước lên tiếng, bước tới chào Tư thái phi rồi nhìn sang Hàm Ngọc đang bị cung nhân giải qua.
Sắc mặt Hàm Ngọc đã trắng như tờ giấy, lưng nhuốm máu, ba mươi gậy đã khiến nàng ta sắp mất nửa cái mạng.
Biết hoàng hậu ngay trước mặt nhưng nàng ta cũng không có sức để hành lễ. Hai tên hoạn quan áp nàng ta dập đầu, nàng ta cố hết sức mới nói được một câu: “Nương nương, lúc nô tỳ mang đến, đồ… vẫn còn nguyên.”
“Nghe xem, nghe thử xem.” Tư thái phi hùa với Yến quý cơ lấy lòng hoàng hậu, nghe thế bèn chỉ vào Hàm Ngọc mỉa mai: “Hoàng đế sủng ngươi vài ngày là ngươi đã không biết trời cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-doat-giang-son/1513915/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.