Sau tháng ba, trời nóng dần lên. Năm ngoái vì đại tuyển mà không đi tránh nóng được, năm nay ai nấy đều mong ngóng ngày đến hành cung. Không chỉ vì thời tiết mát mẻ mà còn vì luật lệ trong hành cung thoải mái hơn, có cả nhiều cảnh đẹp mà trong cung không có.
Nữ nhân trong cung ấy à, bị nhốt trong một không gian bao lớn ấy, luôn cảm thấy ngột ngạt. Có hiền lương thục đức thế nào thì cũng muốn được nhìn thấy những thứ mới mẻ.
Nhưng hoàng cung lúc này đã không giống với những năm trước nữa rồi.
Những năm đầu, người trong hậu cung không nhiều, lúc đi tránh nóng dẫn tất cả theo cũng không tốn nhiều công sức. Nhưng bây giờ, trải qua vài lần đại tuyển, hậu cung lại lần lượt có thêm mấy hoàng tử công chúa, nếu ai nấy đều đi thì không khỏi cồng kềnh quá, cho nên phải có sự chọn lọc.
Vì thế, Vĩnh Tín Cung lại trở nên náo nhiệt. Rất nhiều phi tần không dám quấy rầy Hạ Vân Tự nên bèn đi tìm Hàm Ngọc nhờ nói hộ, đến nỗi Hàm Ngọc phải trốn đến Diên Phương Điện.
Hàm Ngọc nói với Hạ Vân Tự. “nương nương yên tâm, thần thiếp chưa từng nhận lời với bất cứ ai đến nhờ vả, tuyệt đối sẽ không gây phiến phức cho người.”
Hạ Vân Tự cười hiền hòa. “Ngọc tỷ tỷ không thích thì chúng ta cứ đóng cửa Vĩnh Tín Cung là được. Thật ra những chuyện thế này, ta và tỷ làm sao tự quyết được, còn phải xem ý của hoàng thượng nữa chứ.”
Hàm Ngọc mỉm cười bảo: “Nhưng ai chẳng biết, vừa ý nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-doat-giang-son/1513887/chuong-140.html