Hạ Vân Tự cứng người, đang định lên tiếng thì y lại dời mắt đi.
Đắp chăn lại cho Ninh Nghi, giọng của y vẫn nhẹ nhàng như khi nãy. “Lời đồn mê tín, nghe xong thì thôi, trẫm biết nàng sẽ không làm những chuyện như thế.”
Giống như khoảnh khắc nghẹt thở vừa rồi là ảo giác của nàng vậy.
Nụ cười dần nở trên khuôn mặt nàng. “Vâng, hoàng tử công chúa trong cung nhiều như thế, thần thiếp hà tất phải nhằm vào con của Diệp quý cơ chứ?”
Nói thì nói thế nhưng trong lòng nàng lại không kìm được run sợ. Cái nhìn lúc nãy chắc chắn không phải là ảo giác của nàng, trong ánh mắt y có thâm ý khác, chẳng qua là không nói ra mà thôi.
Sau khi về tẩm điện, tất cả trở lại như bình thường. Đợi hoàng đế tắm xong, nàng và y cùng uống một chén rượu.
Rượu này là do Diệp quý cơ đưa vào, có thể khiến y tăng thêm hứng thú khi cần thiết.
Trước kia Diệp quý cơ nhờ nó mà được sủng, nhưng sau khi nàng ta thất sủng, hoàng đế đã sinh ra cảm giác nghi hoặc, không biết tại sao trước đó mình lại sủng nàng ta.
Nghi hoặc và nghi ngờ chỉ cách nhau một làn ranh, vì thế dù biết không dễ gì kiểm tra được rượu này thì Hạ Vân Tự vẫn không dám lạm dụng.
Cho nên, rượu mà Diệp quý cơ đưa vào, “các cung đều có”.
Các cung đều có, như vậy rất có thể y sẽ uống được ở nơi khác, sẽ không cảm thấy việc mình có hứng thú với nàng là do rượu.
Uống xong chén rượu, màn trướng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-doat-giang-son/1513833/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.