Hạ Vân Tự nhíu mày: “Chuẩn bị kiệu, bản cung đến Tử Thần Điện xem sao.”
Ninh Nguyên lập tức nói: “Con cũng đi!” Nàng nhìn thằng bé, nó nói tiếp: “Lỡ bà ta ăn hiếp di mẫu thì sao? Con phải đi với di mẫu.”
Hạ Vân Tự lắc đầu: “Chuyện này không liên quan gì đến con mà.”
Nhưng Ninh Nguyên cũng lắc đầu, tranh cãi: “Những chuyện này luôn có liên quan đến con.”
Hạ Vân Tự sững lại. Ninh Nguyên cụp mắt, gương mặt ẩn chứa vẻ sâu lắng mà một đứa trẻ tám tuổi không nên có. “Bà ta hại chết mẫu hậu, cũng từng hại di mẫu, sao lại không liên quan đến con được?”
Hạ Vân Tự không biết phải đáp lại thế nào. Sau giây phút ngạc nhiên ngắn ngủi, nàng cảm thấy cách nghĩ của mình lúc nãy cũng khá tức cười.
Năm đó lúc xảy ra chuyện, Ninh Nguyên còn nhỏ thật. Nhưng năm ngoái chuyện bị lộ chân tướng, nó đã biết hết tất cả.
Tất cả những thứ xấu xa nhất, những người lớn như họ đều bày ra trước mặt thằng bé, để nó thấy rõ rành rành mà bây giờ còn muốn nó bàng quan đứng nhìn, vô âu vô lo thì đúng là ảo tưởng.
Vì thế Hạ Vân Tự liền bảo Tiểu Lộc Tử: “Xuống bếp xem thử hôm nay nấu món canh gì, ta muốn mang cho hoàng thượng.”
Nếu nàng đi một mình, có thể thẳng thắn thừa nhận mình nghe nói Tô thị ở đó nên mới sang nhưng dẫn theo Ninh Nguyên thì phải tìm một lý do khác, sau đó “tình cờ” gặp được chuyện này.
Tiểu Lộc Tử lom khom lui ra ngoài, chưa đầy một khắc sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-doat-giang-son/1513814/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.