Hạ Vân Tự ra sức nũng nịu mè nheo, giống như ỷ được sủng mà kiêu, mãi đến khi y gật đầu mới thôi.
Y nhìn đến ngẩn ngơ như thế, sớm muộn gì cũng sẽ triệu kiến người kia. Nếu là Như mỹ nhân, hẳn là một hai ngày nữa sẽ triệu kiến. Nếu là Cát kinh nga, có lẽ y ngại chuyện trước đó nên nhất thời không gặp, nhưng chắc chắn nàng ta sẽ tìm thêm nhiều cơ hội để “vô tình” gặp gỡ, sớm muộn gì cũng sẽ khiến y dao động.
Vậy chi bằng nàng lên tiếng trước, chiếm thế chủ động.
Vì thế sau khi dùng xong bữa trưa, nhân lúc nghỉ ngơi, y sai người truyền mỹ nhân kia đến. Cung nhân bên cạnh y cực kỳ tinh ý, sớm đã tìm hiểu đó là ai nên chưa đầy một khắc sau là người đã được đưa đến.
Là Cát kinh nga.
Hạ Vân Tự nhìn thấy nàng ta, sắc mặt lạnh đi không hề che giấu, hờ hững cụp mắt xuống.
Cát kinh nga vô cùng hân hoan đi vào điện, mặt cũng không khỏi cứng ngắc, lúc hành lễ lúng túng trông thấy rõ.
Đương nhiên nàng ta phải lúng túng. Sử dụng thủ đoạn tranh sủng như thế, ai ngờ vừa vào phòng lại nhìn thấy một nữ tử khác?
Nhất là người trước đó từng có xích mích với nàng ta.
Hạ Huyền Thời vẫn nhớ chuyện lúc trước, cũng không thích kiểu nữ nhân không biết phép tắc lại quá sức ngu xuẩn thế này nên không khỏi cau mày lại.
Y vừa định lên tiếng thì Hạ Vân Tự đã tươi cười nói: “Hôm nay ta và hoàng thượng cùng đi dạo trên hồ, vô tình gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-doat-giang-son/1513809/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.