Hoàng đế lật thẻ bài tuy không phải chuyện “đại sự” gì nhưng chưa từng có phi tần nào to gan như vậy.
Quan trọng là, hoàng đế lại không mảy may tức giận.
Mấy tên hoạn quan đều cảm thấy mình đang chứng kiến một cảnh tượng rất lạ lùng nên im lặng dỏng tai lắng nghe, dùng khóe mắt để liếc trộm thì thấy Yểu cơ nương tử nở một nụ cười thật quyến rũ, gật đầu thật mạnh rồi ngửa đầu lên. “Thì chính thần thiếp đưa cho hoàng thượng đấy!”
Hoàng đế kín đáo thở phào một hơi, rất khó phát hiện.
Y quay đầu qua, đặt thẻ bài nho nhỏ kia vào lại trong khay, úp ngược xuống, cho chữ bị che lại rồi ung dung “lật” nó lên như bình thường.
Đám hoạn quan ngầm hiểu ý, lặng lẽ đứng dậy, nhanh nhẹn bưng khay lui ra khỏi phòng.
Hạ Huyền Thời quay lại nhìn Hạ Vân Tự, nàng cũng nhìn y, ngờ nghệch cười một tiếng rồi gục xuống giường.
Ngáp một cái, nàng bỗng cau mày, cất giọng gọi: “Oanh Thời!”
Hạ Huyền Thời hỏi: “Gọi Oanh Thời làm gì?”
Nàng chống người ngồi dậy, mặt tỏ ra bức bối. “Không biết mùi rượu ở đâu ra, thần thiếp phải đi tắm đã.”
Nói xong thì bước xuống giường, Oanh Thời vội vã đỡ nàng rồi sốt sắng bảo mấy người Yến Thời chuẩn bị nước, hầu hạ nàng tắm rửa.
Hạ Huyền Thời ngồi bên giường nhìn họ bận rộn, có mấy lần nàng không tự chủ được chân cứ loạng choạng khiến y giật mình đến mức muốn nhảy tới đỡ nàng. Có điều các cung nữ nhanh chân hơn y, lần nào cũng đỡ được nàng, không để nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-sung-doat-giang-son/1513793/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.