-" Đây là cái gì.?" Tiểu Mỹ hai mắt mờ mịt nhìn những thứ được xếp thành núi lớn núi nhỏ trên bàn.
-" Quà tặng." Liệt đem đồ vật mà mình lựa được lôi ra -" Ngươi xem có thích hay không."
Tiểu Mỹ tiếp nhận món quà mà Liệt đưa, mở ra " Một bộ trang sức sao...cảm ơn!."
Liệt mi tâm nhăn lại, thấy nàng không thực thích món quà của mình mà đem đặt sang một bên.
-" Còn ta." Liên đem ra một đống gói lớn, gói nhỏ toàn là trang sức, nhét vào trong ngực Tiểu Mỹ.
-" Quần áo..." Hai mắt Tiểu Mỹ nhìn đám đồ vật được lôi từ trong túi ra " cảm ơn!."
Không đợi Liên kịp phản ứng, Mẫn đã đem hắn đẩy ra, mỉm cười nhẹ, lấy từ trong túi ra một phong thư, cử chỉ tao nhã đem thư mở ra, thanh âm nhẹ nhàng " Gửi nữ nhân ta yêu mến nhất - bảo bối của ta, ta nghĩ đối với nàng mà nói, nàng thật sự rất ngọt....."
-" Khoan, có thể dừng." Tiểu Mỹ hai cánh tay đã nổi đầy da gà, ớn lạnh " Cám ơn.!."
-" Tuần sau nghỉ phép đi du lịch cùng ta." Khuê bá đạo tuyên bố. " Ngươi không thể cự tuyệt."
Tiểu Mỹ không có hảo cảm với nam nhân bá đạo này, nàng đem gối ôm bỏ xuống, chạy lên lầu hai.
-" Không hiệu quả."
-" Ai nói cho ngươi cái phương pháp gì mà vụng về như thế."
-" Ngươi còn giám nói, ngươi tưởng đưa cho nàng cái gì nàng liền thích."
-" Tốt lắm, không ầm ĩ nữa."
Không biết bọn họ đang suy nghĩ cái gì mà lại cho cô nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ra-hon-dan-tu-bao-thai/180915/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.